Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3570: Con đường vô địch - Kỳ Huyễn đại lục 34

"Huyền ảnh thuật, ngàn phương Huyễn sát." Ở trong huyền ảnh thuật, Thượng Quan Uyển Ngọc nhìn Trần Trường Sinh đối diện, ánh mắt thoáng hiện một tia giễu cợt, coi thường ta sao? Tự cao tự đại? Vậy ta sẽ khiến ngươi trả giá đắt. Khuyết điểm lớn nhất của huyền ảnh thuật là không giữ được người, một khi địch nhân chạy khi thuật pháp còn chưa thi triển xong thì sẽ luống cuống tay chân. Mà Trần Trường Sinh trước mắt lại không hề trốn tránh, cứ thế tiến vào trong huyền ảnh thuật của nàng, lần này hay rồi, huyền ảnh thuật đã thành, tiếp theo là địa bàn của nàng. Dù sao huyền ảnh thuật một khi hình thành, thiên địa biến hóa ở trong đó đều do mình định đoạt.
Thượng Quan Uyển Ngọc vừa dứt lời, trên bầu trời bốn phía đột nhiên xuất hiện từng đạo ánh sáng màu tím, theo hai tay của Thượng Quan Uyển Ngọc vung ngang, tấm gương trong tay lưu chuyển, hơn ngàn đạo ánh sáng màu tím đột ngột hướng Trần Trường Sinh mà đi.
"Huyễn thuật, ngàn thuẫn, mở." Đối mặt với công kích như vậy, Trần Trường Sinh chỉ cười khẩy, lập tức chậm rãi giơ tay, không khí trước mắt vậy mà vô cớ ngưng tụ ra một tấm khiên màu vàng. Tấm khiên màu vàng bảo vệ hắn kín kẽ. Sau một khắc, từng đạo hào quang màu tím vô tình va vào tấm chắn màu vàng, ánh sáng màu tím nhìn như uy lực vô biên vậy mà không lay chuyển được tấm khiên màu vàng mảy may.
Thấy vậy, sắc mặt Thượng Quan Uyển Ngọc ngưng trọng hơn mấy phần. Trần Trường Sinh này hiển nhiên không phải dễ xơi.
"Tỷ tỷ, ta đã hứa nhường ngươi ba chiêu, hiện tại chiêu thứ nhất hết rồi, ngươi còn hai chiêu." Trần Trường Sinh thả lỏng hai tay sau lưng thản nhiên nói, đối Thượng Quan Uyển Ngọc lộ ra một nụ cười nhạt.
"Ảo ảnh thuật, Tử Tinh Ma Long, mở." Sắc mặt Thượng Quan Uyển Ngọc ngưng trọng nói, lập tức cầm lấy tấm gương hai tay cấp tốc vung vẩy, tấm gương kia bộc phát ra ức vạn ánh sáng màu tím, những ánh sáng màu tím này dần dần ngưng tụ lại thành một con Ma Long màu tím nhe răng múa vuốt.
"Đi." Thượng Quan Uyển Ngọc hét lớn một tiếng, Ma Long màu tím ngửa mặt lên trời gào thét một tiếng, đột nhiên lao về phía Trần Trường Sinh. Trần Trường Sinh hơi biến sắc khi thấy Ma Long màu tím, sau đó hai tay bắt đầu cấp tốc bấm niệm pháp quyết.
"Huyễn thuật, mạ vàng thuẫn." Trần Trường Sinh vừa dứt lời, trước mắt xuất hiện vạn trượng kim quang, kim quang không ngừng đan xen, cuối cùng tạo thành một tấm khiên lớn hoàn toàn do kim quang tạo thành. Mặt ngoài tấm khiên này khắc đủ loại phù văn thần bí, mặt ngoài còn tản ra từng sợi khí tức nặng nề.
Oanh. Ma Long màu tím nhe răng múa vuốt đâm vào tấm chắn kim sắc, tấm khiên màu vàng không nghi ngờ gì trong khoảnh khắc đã vỡ nát, Ma Long màu tím xông thẳng không lùi hung hăng lao về phía Trần Trường Sinh.
"Huyễn thuật, Thiên Huyễn." Trần Trường Sinh hai tay bấm niệm pháp quyết, thân thể dần dần biến đến hư ảo, phảng phất không tồn tại ở không gian này vậy. Nhưng mà sau một khắc hắn đột nhiên trừng to mắt, Ma Long màu tím vậy mà trực tiếp đâm vào ngực hắn, hắn chỉ cảm thấy ngực truyền đến một trận cự lực, sau đó cả người không bị khống chế bay ngược ra ngoài. Thân thể ròng rã bay trên không trung mấy hơi thở mới trùng điệp ngã xuống đài cao.
"Khục khụ, khụ khục." Trần Trường Sinh nằm rạp trên mặt đất không ngừng ho khan ra máu tươi, ánh mắt thoáng hiện vẻ âm độc. Mẹ nó chủ quan. Nương môn này rốt cuộc là thuật pháp gì? Huyền ảnh thuật, quả thật có quỷ dị như vậy sao?
Mà Thượng Quan Uyển Ngọc thì mắt lạnh nhìn hắn, trong lòng cười lạnh không thôi. Huyền ảnh thuật một khi thành sẽ kết thành một phương kết giới, mình trong kết giới này chính là trời, tất cả đều do mình chưởng khống. Trần Trường Sinh này còn mưu đồ dùng thân thể làm mờ để tránh né công kích? Nằm mơ sao?
"Khụ khụ, còn... Còn một chiêu nữa." Trần Trường Sinh lảo đảo đứng lên, khóe miệng vương một tia máu tươi, thản nhiên nói, hiển nhiên chiêu vừa rồi ảnh hưởng đến hắn không nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận