Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2120: Thần bí chi địa - không phục

Chương 2120: Vùng đất thần bí - Không phục Tên: Sở Vân Tiêu Tu vi: Độ Kiếp cảnh trung kỳ Mệnh cách: Đạo giả Chủng tộc: Nhân tộc Thân phận: Con trai của Nhân tộc Thần Hoàng, sau này bị phong ấn ở một nơi nào đó, mười ngày gần đây dần tỉnh lại, thân là con trai Thần Hoàng, trong huyết mạch nắm giữ sức mạnh Chí Tôn, tận lực không muốn biến thành kẻ địch.
Khí vận trị: Năm mươi ức Mệnh lý: 【khí vận nghịch thiên】【huyết mạch Chí Tôn】【thiên địa sủng nhi】【mồi lửa nhân tộc】 Vận mệnh: Dừng bước tại nửa bước Đại La Kim Tiên, khi đột phá Đại La Kim Tiên lại vô tình nhìn trộm được một góc khuất dòng sông thời gian, kinh khủng tột độ, đạo tâm sụp đổ tự vẫn nơi thiên, đáng buồn đáng tiếc.
Gần đây cơ duyên: Khi trải qua cửa kiểm tra thiên tư thứ hai, bằng vào Thần Hoàng huyết mạch chí cao vô thượng trong cơ thể trực tiếp kiểm tra ra thiên tư mạnh nhất, sau đó quấy rầy các chủ Thông Thiên các, được các chủ đích thân thu làm đệ tử.
【khí vận nghịch thiên】: Bản thân khí vận cực kỳ nghịch thiên, nắm giữ may mắn mà người bình thường không thể nào hiểu được, khí vận tốt có thể giúp ngươi tránh được rất nhiều khó khăn.
【huyết mạch Chí Tôn】: Trong cơ thể chảy xuôi huyết dịch Thần Hoàng, huyết của Chí Tôn Thần Hoàng, một khi thức tỉnh, đời này chắc chắn bước vào Thần Hoàng cảnh giới, ở cùng cảnh giới càng không có chút địch thủ, tốc độ tu luyện còn nhanh hơn người bình thường rất nhiều lần.
【thiên địa sủng nhi】: Con cưng của thiên địa, được thiên địa chiếu cố, dù sinh ra có chút trắc trở nhưng không có bất kỳ nguy hiểm nào, thời khắc mấu chốt, thậm chí sẽ có thiên địa tự tay giúp đỡ.
【mồi lửa nhân tộc】: Hy vọng của nhân tộc, con của sự tập hợp khí vận nhân tộc, gánh chịu khí vận toàn bộ nhân tộc, là tia sáng cuối cùng của nhân tộc.
Nhìn xong bảng người này, Diệp Lâm triệt để bị kinh hãi, khá lắm, lần này cả bảo tiêu cũng tới.
Nếu phía sau tính kế hắn thì cũng không dễ dàng như vậy đâu.
"Diệp Lâm, ta mới phát hiện, tên nhóc cùng chúng ta trốn ra ngoài cũng đến rồi kìa."
Lúc này, Mộ Dung Hàn Hiên đến gần Diệp Lâm nói nhỏ, đồng thời hướng về phía Sở Vân Tiêu cách đó không xa bĩu môi.
"Ta biết, hắn chính là thiên đạo thân nhi tử trong miệng ngươi, lần này Thông Thiên các cũng là vì hắn mà mở ra."
Diệp Lâm vừa nói xong, cả người đột nhiên tăng tốc hướng về điểm cuối cùng đi đến, dù áp lực trên lưng càng lúc càng nặng, nhưng đối với hắn mà nói đều không thành vấn đề.
Hiện tại, thiên tư của hắn tuyệt đối nghiền ép 99% tu sĩ ở đây, duy nhất một biến số chính là Sở Vân Tiêu và Hà Vân Ngọc kia.
Cuối cùng, đến đoạn 100 bậc cuối cùng, rất nhiều tu sĩ đã bước đi tập tễnh, sắc mặt bọn họ khó coi, mồ hôi đầy người, thân thể cứ run rẩy không ngừng.
Mỗi khi bước ra một bước đều giống như muốn hút cạn tinh khí toàn thân vậy.
Mà có tu sĩ đã sớm lên đến đỉnh, Sở Vân Tiêu và Hà Vân Ngọc bất ngờ cũng nằm trong số đó.
Sở Vân Tiêu bằng vào tu vi Độ Kiếp trung kỳ đã vượt qua rất nhiều tu sĩ Tiên cảnh để bước lên sơn môn Thông Thiên các, hành động này càng làm cho vô số tu sĩ há hốc mồm không biết phải làm sao.
"Không... Không đúng, tên nhóc kia không phải Tiên cảnh, tên nhóc đó là Độ Kiếp cảnh, tại sao? Không phải nói yêu cầu là tiên cảnh trong vòng ngàn tuổi sao? Vậy bây giờ tên nhóc Độ Kiếp kỳ này là sao?"
Đột nhiên, trên cầu thang vang lên một tiếng chất vấn.
"Đúng đấy, tại sao? Tên kia chỉ có tu vi Độ Kiếp kỳ, căn bản không đủ tư cách, sao có thể leo lên thang trời?"
"Ta không phục, đuổi hắn đi ra ngoài."
"Đuổi đi ra ngoài."
Theo tiếng nói đầu tiên vang lên, tiếng chất vấn của mọi người càng ngày càng nhiều, trong chốc lát, khung cảnh càng ngày càng loạn.
Bất quá những tu sĩ đã sớm thông quan thì nhắm mắt lại, một bộ dáng việc không liên quan đến mình thì treo lên thật cao.
Ngược lại là những tu sĩ vất vả lắm mới thông quan còn đang giãy dụa trên cầu thang lại ồn ào vô cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận