Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2063: Hồng Bá Thiên truyền ra ngoài 23

"Để ta tự giới thiệu một chút, Trát Y Khắc." Gã hề đeo mặt nạ, lưng tựa vào thân cây to khẽ nói, và cả quá trình gã không nhìn đi đâu khác, chỉ chăm chú nhìn vào bàn tay phải của mình. Dường như tay phải của gã là tác phẩm nghệ thuật tinh xảo nhất thế gian.
"Giới thiệu chút, Hải Luân." Cái đầu nhỏ bé lên tiếng, và cùng với giọng nói của hắn phát ra, những tràng cười vui vẻ vang lên khắp nơi, trong tiếng cười tràn ngập không khí quỷ dị.
"Giới thiệu một chút, Ba Nhĩ La Sát." Ở đằng xa, gã thanh niên chân đạp hư không, điều khiển sáu thanh trường kiếm thản nhiên nói.
"Quỷ dị không phải đã bị tiêu diệt rồi sao? Rốt cuộc các ngươi từ đâu tới?" "Còn nữa, nơi này là địa bàn của Thái Cổ Hoàng tộc ta, các ngươi làm thế nào đột phá tầng tầng phong tỏa của Thái Cổ Hoàng tộc mà tiến vào đây?" Thương Vân hai mắt quan sát xung quanh, tay phải nắm chặt trường thương, sắc mặt khó coi vô cùng, ba người này đều là Thiên Tiên đỉnh phong, còn có con Ma Long kia vẫn chưa chết. Bốn tồn tại Thiên Tiên đỉnh phong, mà còn, ba người này có thể là quỷ dị thật sự. Quỷ dị không phải quá mạnh, nhưng mạnh ở chỗ luồng khí tức quỷ dị trên người chúng, ngươi căn bản không biết lúc nào mình sẽ bị quỷ dị xâm nhiễm, thật khó phòng bị. Chưa kể, còn phải luôn đề phòng những ma chủng Thái Cổ kia, có thể nói là tử cục. Hắn rất mạnh, nhưng không có nghĩa hắn có thể dùng tu vi Thiên Tiên sơ kỳ mà áp đảo mấy nhân vật cấp bậc Thiên Tiên đỉnh phong để đánh. Có thể bước vào Thiên Tiên đỉnh phong, có mấy ai là kẻ tầm thường? Nếu hắn là Thiên Tiên đỉnh phong, đương nhiên có thể không sợ hãi.
"Đã Thương Vân thiếu gia hỏi, vậy đương nhiên phải nể mặt Thương Vân thiếu gia một chút." "Thương Vân thiếu gia à, tuyệt đối không được đánh giá thấp lòng người đấy, không chỉ nhân tộc mà các chủng tộc khác, tư duy, suy nghĩ, thất tình lục dục, đều là những thứ rất phức tạp.""Thế gian không có chuyện gì là tuyệt đối, hiểu không Thương Vân thiếu gia?" "Thôi được rồi, nói đến đây thôi, còn về những chuyện khác, chờ xuống dưới, à không, chờ chết rồi hẵng suy nghĩ tiếp đi." Trát Y Khắc tay trái đút túi, tay phải không ngừng biến hóa thủ pháp trong không trung, từng bước một đi về phía Thương Vân.
"Trát Y Khắc xéo đi, Thương Vân là của ta." Trên không, Hải Luân có chút bực dọc nói.
"Được thôi được thôi, vậy ta đành chiều theo ý tam công tử của chúng ta chút vậy." Trát Y Khắc liên tục gật đầu, giọng điệu đầy bất đắc dĩ, hắn vốn là một người lịch thiệp, một người lịch thiệp, thật khinh thường việc tranh giành đồ đạc với một đứa trẻ.
"Đã các ngươi đều có đối thủ, vậy đối thủ của ta đâu?" Đứng ở đằng xa, Ba Nhĩ La Sát có chút im lặng nói, hai mắt hắn nhìn về phía Hồng Nguyệt ở đằng xa. Hồng Nguyệt bị ánh mắt này làm cho giật mình trong lòng, tay cầm trường cung đầy mồ hôi, cả người khẩn trương đến cực điểm.
"Quá yếu, không có hứng thú, ngươi cứ ở lại cuối cùng đi." Ba Nhĩ La Sát có chút thất vọng nói. Thấy Ba Nhĩ La Sát dời mắt đi, Hồng Nguyệt lập tức quỳ rạp trên đất thở dốc, vừa rồi ánh mắt kia khiến cô cảm thấy mình sắp chết, chỉ thiếu chút nữa đã bước chân vào Quỷ Môn quan. Nhưng may mắn, thật may mắn..."Thương Vân a Thương Vân, ngươi còn dám nói Thái Cổ Hoàng tộc các ngươi không cấu kết với quỷ dị? Đầu tiên là linh quỷ dị, giờ lại là quỷ dị, cho dù ngươi không thừa nhận thì chứng cứ vẫn bày ra trước mắt.""Thái Cổ Hoàng tộc từ khi vị kia chuyển thế đến giờ thì không còn ngóc đầu lên nổi nữa, nhưng mà qua ngần ấy năm tháng, cũng tích cóp được chút nội tình chứ, đâu đến nỗi phải cấu kết với quỷ dị để mong lớn mạnh?"
Nghe những lời trào phúng của Hồng Bá Thiên, sắc mặt Thương Vân xám xịt, nhưng hắn bây giờ căn bản không có sức để phản bác Hồng Bá Thiên, bởi vì sự thật bày ra ở đó, trong nội bộ Thái Cổ Hoàng tộc, có người cấu kết với quỷ dị...
Bạn cần đăng nhập để bình luận