Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2018: Thần bí chi địa - chủ động từ bỏ Diệp Linh Khê

Chương 2018: Vùng đất thần bí - chủ động từ bỏ Diệp Linh Khê
Tán đi lĩnh vực, Diệp Lâm từng bước đi tới trên thanh kiếm Thị Huyết Ma Kiếm.
"Ngươi vừa rồi... đi đâu vậy?"
Nhìn Diệp Lâm trước mặt, Diệp Linh Khê đầy vẻ nghi ngờ hỏi. Trong mắt nàng, Diệp Lâm cùng tên thích khách áo vàng biến mất trên không trung, một lát sau Diệp Lâm lại xuất hiện, còn tên thích khách kia thì không thấy đâu.
"Không nên hỏi thì đừng hỏi."
Diệp Lâm lạnh nhạt phun ra mấy chữ, lập tức thúc giục Thị Huyết Ma Kiếm tiếp tục bay về phía trước.
"Tam Xuyên, Bắc Quận?"
Diệp Lâm chắp tay đứng trên Thị Huyết Ma Kiếm, cả người nhíu mày. Vừa rồi sau khi g·iết tên thích khách áo vàng kia, hắn nhận được một tin tức, đó chính là Bắc Quận. Thêm cả việc Diệp Linh Khê nhắc tới Tam Xuyên, vậy có nghĩa là, Thanh Đồng Thánh Điện này ở Bắc Quận thuộc vùng đất Tam Xuyên?
"Ngươi có biết vùng đất Tam Xuyên ở đâu không?"
Diệp Lâm quay đầu nhìn Diệp Linh Khê hỏi.
"Không biết, toàn bộ Bắc Cương không có nơi nào tên là Tam Xuyên cả, ta cũng luôn rất nghi hoặc."
"Một là Tam Xuyên không phải địa danh, hai là Thanh Đồng Thánh Điện không ở Bắc Cương. Ngươi hỏi như vậy, chẳng lẽ ngươi cũng bắt đầu có ý định với Thanh Đồng Thánh Điện?"
Diệp Linh Khê liếc Diệp Lâm một cách kỳ quái, vừa mắng nàng xong, kết quả chính mình lại muốn đi tìm Thanh Đồng Thánh Điện? À, đàn ông...
"Có chút hứng thú."
Diệp Lâm khẽ cười nói. Nếu thật, vậy mình chắc chắn có thể mượn nhờ Thanh Đồng Thánh Điện này bước vào Thiên Tiên. Nếu là giả, cũng không thể hoàn toàn giả được. Tin tức này có thể lan rộng đến thế, chắc chắn phải có thật mới có dấu vết để lần theo. Nếu không thì chỉ bằng một đạo lời đồn có thể khiến các thế lực lớn ở Bắc Cương bị người ta đùa giỡn xoay như chong chóng được sao? Điều đó căn bản là không thể.
"Được thôi, vậy ngươi đi tìm đi."
Diệp Linh Khê vung tay tỏ vẻ hoàn toàn thất vọng.
"Ngươi không để ý sao?"
Diệp Lâm có chút kinh ngạc hỏi.
"Không thèm để ý. Chuyện này không phải thứ ta có thể tham dự, là do ta có chút không biết tự lượng sức mình. Cứ tham gia tiếp, có thể m·ạng ta cũng sẽ ném ở trong đó."
"Cho nên, ta từ bỏ. Vẫn là ngươi đi đi. Đúng rồi, thấy ngươi cũng là Địa Tiên, tốt nhất vẫn nên từ bỏ đi, chuyện này không phải chúng ta Địa Tiên có thể tham gia. Có lẽ đến cuối cùng, cả Thiên Tiên cũng sẽ bị lôi vào."
Diệp Linh Khê đầy mặt bất đắc dĩ nói, cái chuyện này giờ càng ngày càng lớn, càng ngày càng nhiều người quan tâm. Cả Bắc Cương vì nó mà loạn cả lên. Đến cuối cùng, có thể ngay cả Thiên Tiên cũng phải nhúng tay. Nếu nghiêm trọng hơn, có thể cả đám Huyền Tiên nằm trong quan tài cũng phải đi ra.
Dù sao, đột phá Thái Ất Huyền Tiên, chữ này quá sức cám dỗ. Toàn bộ Bắc Cương có lẽ không có một vị Thái Ất Huyền Tiên nào. Cả Bắc vực không biết có hay không, nhưng có thể chắc chắn một điều, người nào dẫn đầu bước vào Thái Ất Huyền Tiên, người đó chính là tổng chủ nhân tộc, cũng có thể là Nhân Hoàng. Đến lúc đó trở thành Nhân Hoàng tôn sư.
"Ta còn tưởng ngươi không có não, giờ xem ra ngươi vẫn có chút đầu óc."
Diệp Lâm trêu chọc, sau đó ngồi phía trước nhắm mắt điều tức. Vừa mới trải qua chiến đấu, khí tức trong cơ thể có chút hỗn loạn.
"Đi thôi, phân tán ra xung quanh, nhanh chóng tìm hiểu toàn bộ Bắc Cương."
Diệp Lâm thầm nghĩ, lập tức búng ngón tay. Ba đạo lưu quang từ đầu ngón tay bay ra, hướng về ba hướng khác nhau. Vì vị trí nên Diệp Linh Khê sau lưng căn bản không hề phát giác.
Mà ba đạo vừa rồi Diệp Lâm phóng ra chính là ba phân thân. Bởi vì có câu nhiều người thì sức mạnh lớn, thả ba phân thân đi khắp nơi như vậy, không phải mọi thứ đều sẽ biết hết sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận