Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 1062: Cao Di Tuyền 8

"Chương 1062: Cao Di Tuyền
Giao tiếp với loại đại năng này thật sự rất khó chịu, cảm giác áp bức quanh người khiến người ta không thở nổi."
"Tiểu thư, đi thôi."
Lúc này, ba người Lâm Bình từ phía sau đi tới trước mặt Cao Di Tuyền, một người trong đó vẻ mặt cung kính nói, không phải là do bọn họ không cung kính, đây chính là con gái của tông chủ.
Hiện tại tuy rất bình thường, nhưng không lâu sau, rất có thể chính là thánh nữ của Âm Dương Thần tông.
Bây giờ tranh thủ chút hảo cảm, sau này dễ làm việc.
Mà Cao Di Tuyền thì liếc nhìn Diệp Lâm một cái rồi đi theo ba người rời đi, nhìn bốn người rời đi, Diệp Lâm lập tức cảm thấy mình kiếm lời lớn rồi.
Chỉ là một cái nhấc tay liền đổi được một khối Âm Dương Linh thạch, trên đời này còn có giao dịch nào kiếm tiền hơn cái này sao?
"Đạo hữu, ngươi làm sao p·h·át hiện cô gái kia là con gái của sư tôn ta?"
Lúc này, Lâm Bình đi đến trước mặt Diệp Lâm, vẻ mặt nghi ngờ hỏi, hắn ở cùng sư tôn mình mà còn không p·h·át hiện ra sự đặc biệt của Cao Di Tuyền, mà Diệp Lâm có lẽ còn chưa từng thấy sư tôn của hắn?
Đã vậy, làm sao p·h·át hiện ra Cao Di Tuyền là con gái của sư tôn hắn? Nếu như vừa rồi Diệp Lâm p·h·án đoán sai, chẳng phải hắn sẽ c·h·é·m g·iết Diệp Lâm, lấy tính m·ạ·n·g của mình ra để đánh cược sao? Loại người này hắn không sánh bằng.
Dù là hắn, cũng không dám lấy tính m·ạ·n·g của mình ra cược một việc, nếu không có điều kiện tiên quyết trăm phần trăm chắc chắn.
"Thiên cơ bất khả lộ."
Diệp Lâm lộ ra một nụ cười thần bí, sau đó tiếp tục ngồi tại chỗ, nhắm mắt lại yên tĩnh chờ đợi tiểu thế giới kia đến.
Mà Lâm Bình nghe vậy thì bĩu môi, bất quá hắn ngồi trên tảng đá cách Diệp Lâm không xa, vừa rồi sư tôn hắn vừa nói một câu đã nói ra thân ph·ậ·n của Diệp Lâm.
Việc này khiến hắn rất tò mò về Diệp Lâm, một tu sĩ nhỏ nhoi mà lại bằng vào sức mình làm cho các thế lực siêu nhiên khắp Đông châu phải đau đầu, hắn muốn hiểu rõ một chút Diệp Lâm rốt cuộc là người như thế nào.
Tục ngữ có câu, khi một người phụ nữ sinh ra tò mò về một người đàn ông thì sẽ không còn xa việc luân h·ã·m nữa, đương nhiên, đàn ông cũng không kém là bao.
Ách...
Cứ như vậy, hai người một mực ngồi im lặng, trong đó, cũng có không ít tu sĩ tới, không ai khác, đều là đệ t·ử của các thế lực siêu nhiên, dường như những thế lực siêu nhiên này có thủ đoạn gì đó nên biết trước được thời gian bí cảnh giáng lâm.
Trong số đó, vô số đệ t·ử đều nhận ra thân ph·ậ·n của Lâm Bình, đua nhau tới kết giao nhưng đều bị Lâm Bình quát lui, đồng thời, họ cũng bắt đầu nảy sinh hứng thú với thân ph·ậ·n của Diệp Lâm.
Còn đang thảo luận xem người này rốt cuộc là nhân vật bậc nào mà có thể ngồi ngang hàng với thánh t·ử Âm Dương Thần tông, người thuộc đội hình t·h·i·ê·n kiêu thứ nhất.
Vào một buổi tối, đột nhiên, mặt biển vốn yên tĩnh đột nhiên nổi sóng dữ dội, thỉnh thoảng cuốn lên từng đợt sóng lớn thao t·h·i·ê·n.
Mà trên bầu trời, một tia chớp kinh người xẹt qua, sấm sét dường như muốn xẻ đôi cả bầu trời.
Ánh sáng từ tia sét chiếu sáng bốn phía, sau một khắc, một vết nứt xuất hiện giữa t·h·i·ê·n địa, trong vết nứt lộ ra những vầng sáng thần bí.
"Là thông đạo kết nối với thế giới Thiên Lan, chờ đợi đã lâu, cuối cùng cũng xuất hiện rồi, mau đi."
"Ha ha ha, thế giới Thiên Lan, ta đến đây."
"Đồ ngốc mới lề mề, người thông minh đã toàn bộ tiến vào rồi."
"Các vị đạo hữu, đại phương đế quốc trong thế giới Thiên Lan có chút quan hệ với ta, xin các vị đạo hữu không nên nhúng tay thì hơn."
Lúc này, các t·h·i·ê·n kiêu lần lượt cười lớn, bay về phía khe hở, từng bóng người chui vào khe hở biến mất không thấy tăm hơi.
Mà dưới đáy biển sâu, từng luồng sáng cũng xông vào khe hở, bọn họ đã chờ đợi từ lâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận