Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 740: Người khác 520 điềm điềm mật mật

Chương 740: Người khác 520 ngọt ngào mật ngọt"Đương nhiên, ta còn có thể lừa ngươi sao? Chúng ta Thái Cổ hung thú đời này ghét nhất là lừa người, nam tử hán một lời đã nói ra, bốn ngựa đuổi không kịp, căn bản sẽ không lừa người, nếu biết hảo tâm của ta, còn không mau thả ta?" Đế Giang bắt đầu kịch liệt giãy giụa, muốn thoát khỏi sự khống chế của Diệp Lâm.
Bất quá Diệp Lâm một tay đã bóp lấy cổ họng hắn, vô luận hắn có giãy giụa thế nào, tay của Diệp Lâm vẫn gắt gao nắm lấy hắn như một cái kìm.
"Yên tâm, ta rất mạnh, tất nhiên bên trong có một cái thứ gì đó rất đáng sợ, vậy ta sẽ vào đó chém hắn, nơi này là lãnh địa của ngươi à? Chờ ta chém hắn xong, ngươi cũng không cần cả ngày lo lắng sợ hãi."
"Ngươi đã có lòng tốt như vậy, vậy ta dứt khoát giải quyết luôn hậu họa cho ngươi đi."
Diệp Lâm nói xong, tiện tay ném Đế Giang về phía xa, quay người liền hướng về sơn động đi đến.
"Ai, ngươi đừng vào mà, bên trong thật sự có thứ rất đáng sợ, thật đấy, ta không lừa ngươi, ngươi vào là sẽ chết."
Bị Diệp Lâm ném về nơi xa, Đế Giang nhào tới chỗ Diệp Lâm, vừa đi vừa không quên nhắc nhở Diệp Lâm.
Con thú nhỏ tốt bụng như vậy, tìm đâu ra nữa, quả thực làm người ta cảm động muốn khóc.
"Không cần lo cho ta, ngươi tâm địa tốt như vậy, vậy ta giúp ngươi, nếu ta chết, thì trách ta học nghệ không tinh, cáo từ."
Diệp Lâm lại tát một cái hất Đế Giang bay ra, sau đó lao thẳng vào trong sơn động.
"Xong rồi, xong rồi, chết tiệt, chết tiệt."
Nhìn thấy Diệp Lâm vào sơn động, hai mắt của Đế Giang rơm rớm nước mắt, giống như sắp khóc đến nơi.
Sau đó, nó chật vật quạt đôi cánh thịt, bay về phía sơn động, đâm thẳng vào bên trong.
Mà Diệp Lâm theo hành lang dài trong sơn động tiến vào, cho đến cuối cùng.
Đến cuối hành lang, Diệp Lâm bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngây người.
Chỉ thấy trước mắt có ba cột đá chống đỡ cả sơn động, phía dưới ba cột đá có một bệ đá lớn, trong bệ đá có một đoàn chất lỏng màu trắng tinh.
Trong chất lỏng, phát ra từng luồng sức mạnh làm Diệp Lâm cũng cảm thấy khiếp sợ.
Mức độ năng lượng của chất lỏng này vượt xa cả tiên thiên linh khí, Diệp Lâm có một dự cảm, chỉ cần mình hấp thụ đoàn chất lỏng này, mình chắc chắn sẽ thoát thai hoán cốt.
Ngay sau đó, Diệp Lâm không chút do dự bước vào trong chất lỏng, trực tiếp vận chuyển Phượng Hoàng Dục Thiên Công, bắt đầu toàn lực hấp thu.
Lập tức, Diệp Lâm liền cảm thấy một cỗ lực lượng khổng lồ tràn vào trong thân thể, kinh mạch của mình trực tiếp bị chấn vỡ trong nháy mắt.
Kinh mạch của mình căn bản không chịu nổi sức mạnh khổng lồ như vậy, nhưng mà ngay sau đó, lực lượng vừa mới chấn vỡ lại bắt đầu được chữa trị.
Sau đó, lại một lần bị chấn vỡ, cứ thế lặp đi lặp lại, tuần hoàn không ngừng.
Mà Diệp Lâm trực tiếp mở ra Vô Song thánh thể, da trên mặt ngoài trực tiếp trào ra mấy đạo kim quang, kim quang chiếu sáng cả sơn động.
Diệp Lâm như một vị tiên thiên thần thánh, ngồi yên trong ao nước, khí tức quanh thân càng thêm khổng lồ.
"Đây là... tiên khí."
Hấp thụ được một nửa, Diệp Lâm càng cảm thấy cỗ lực lượng này khủng bố, cuối cùng đưa ra một kết luận, đây là tiên khí.
Linh khí ngưng tụ đến một mức độ nhất định sẽ hình thành linh dịch, mà tiên khí nồng đậm đến một mức độ nhất định sẽ tạo thành tiên dịch.
Mà Diệp Lâm đang hấp thụ, chính là tiên dịch.
Phẩm cấp tiên khí quá cao, kinh mạch của Diệp Lâm hiện tại căn bản không chịu nổi, nên tiên dịch vừa vào thân thể Diệp Lâm đã khiến kinh mạch của Diệp Lâm vỡ nát ngay lập tức.
Kinh mạch căn bản không chịu nổi lực lượng mạnh mẽ như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận