Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 886: Cực Âm Sơn thám hiểm chuyến đi 3

Chương 886: Chuyến thám hiểm Cực Âm Sơn 3
Trước mắt mọi người xuất hiện một cái bướu thịt lớn, cái bướu thịt này vô cùng to lớn, chặn con đường tiến lên của họ, đồng thời các đường gân m·áu trên bề mặt bướu thịt vô cùng rõ ràng, trông rất đáng sợ.
"Cản đường, cái đó đập nát là được."
Thanh niên sau lưng Triệu Liễu cũng là người nóng tính, đến đây xảy ra đủ chuyện kỳ quái đã sớm khiến hắn trở nên cực kỳ mẫn cảm, bọn họ đều là những thiếu gia tiểu thư được tông môn nuông chiều từ nhỏ. Xét về tâm cảnh thì không đáng nhắc tới.
"Đừng..."
Không đợi Triệu Liễu kịp ngăn lại, đã thấy một luồng công kích mạnh mẽ hướng về phía bướu thịt phóng đi, ngay sau đó, bướu thịt trực tiếp bị đánh nát, một chất lỏng sền sệt phun ra tứ phía, vô cùng buồn nôn.
Ngay sau đó, từng đàn côn trùng lớn bằng bàn tay kéo đến, che kín trời đất xông về phía họ. Đám côn trùng này có bốn móng vuốt cực kỳ sắc bén, bám chặt vào vách tường xung quanh, tốc độ rất nhanh.
"Lại tới nữa à? Đến thì đến, dù là cái gì cũng không sợ."
Lúc này, thanh niên đã nổi nóng, nhìn đám côn trùng này tức giận hét lên, từng luồng công kích kinh khủng hướng về đám côn trùng này phóng tới.
Mỗi một luồng công kích đều làm chết hàng trăm con, nhưng đám côn trùng này dày đặc vô tận, căn bản giết không xuể.
"Lùi lại."
Triệu Liễu đẩy thanh niên ra phía sau, toàn thân bùng phát một ngọn lửa mạnh mẽ. Lập tức, toàn bộ hang động bốc cháy dữ dội, một mùi thịt cháy lan khắp hang.
Từng con côn trùng bị đốt thành tro bụi, những con phía sau thấy ngọn lửa quá dữ dội nên bắt đầu hướng về chỗ sâu trong hang động mà chạy, cuối cùng biến mất trong bóng tối.
"Theo sau lưng ta, không có mệnh lệnh của ta, không được hành động thiếu suy nghĩ."
Triệu Liễu sắc mặt lạnh lùng nói, quát lớn tên thanh niên vừa rồi lỗ mãng.
Thanh niên kia hiển nhiên cũng nhận ra sai lầm, hung hăng cúi đầu không nói gì.
Cuối cùng, đoàn người tiếp tục hành trình tiến lên.
Bên ngoài Cực Âm Sơn, Diệp Lâm chắp tay đứng trong hư không.
"Khí tức ở đây, nhưng khí tức này có vẻ hơi yếu ớt, nếu không phải cảm giác của ta mạnh, thì còn tìm không ra ngươi."
Diệp Lâm khẽ cười một tiếng, toàn thân bay vào bên trong Cực Âm Sơn, rồi cuối cùng Diệp Lâm phát hiện ra một hang động.
Diệp Lâm cất bước vào trong hang.
"Có dấu chân, còn có mấy luồng khí tức xa lạ, xem ra đã có người vào rồi."
Nhận ra khí tức còn sót lại trong không khí, trên mặt Diệp Lâm nở nụ cười, từng bước đi về phía trước.
Trên mặt đất, toàn là dấu chân của Triệu Liễu và những người khác.
Chỉ vài phút, Diệp Lâm đã đến một khúc quanh.
"Ừ? Thú vị."
Diệp Lâm nhìn vách tường khúc quanh trước mắt, nhếch mép cười, hắn cảm nhận được một luồng khí tức phía sau vách tường.
Sau đó Diệp Lâm đặt tay lên vách tường, linh khí trong cơ thể cuộn trào, lập tức, bên trong vách tường vang lên những tiếng nổ, sau một khắc, toàn bộ vách tường vỡ tan tành.
Đang ngủ Nam Cung Yên Nhiên bị tiếng động lớn làm cho tỉnh giấc, và do dựa vào vách tường, nên khi vách tường vỡ, Nam Cung Yên Nhiên cũng theo đó ngã ra phía sau, cả người nằm dưới chân Diệp Lâm.
Lập tức, Nam Cung Yên Nhiên và Diệp Lâm chạm mắt nhau.
"Không... Ngại quá."
Nam Cung Yên Nhiên vội vàng đứng dậy, phủi bụi trên người, mặt đầy xin lỗi nói với Diệp Lâm, còn Diệp Lâm thì tùy ý vẫy tay.
"Sao ngươi lại ở đây?"
Diệp Lâm nhìn nữ tử trước mặt, mở miệng hỏi, nữ tử trước mặt là Hóa Thần hậu kỳ, mà vách tường bên trong có âm khí gia trì, tu vi Hóa Thần không thể đánh vỡ được.
Vả lại vách tường cũng không có cửa ra vào, hoàn toàn là một nơi kín mít, vậy cô bé này đã vào bằng cách nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận