Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3354: Con đường vô địch - Liễu Bạch truyện ký 14

"Chết tiệt, con Cùng Kỳ này sao đột nhiên trở nên linh hoạt vậy?" Nhìn Cùng Kỳ đột ngột trở nên linh hoạt hơn rất nhiều, Nam Cung Tiên Uấn thầm mắng trong lòng. Vốn dĩ Cùng Kỳ vụng về, chậm chạp, nàng mới có thể lẩn tránh xung quanh nó. Hiện giờ Cùng Kỳ bất ngờ thay đổi trở nên nhanh nhẹn, điều này không phải là điềm lành. "Chí tôn pháp, Thanh Đế trường sinh, trói buộc!" Nam Cung Tiên Uấn dang hai tay ra, những cành liễu vốn đang xòe ra bắt đầu cực tốc co vào, cuối cùng tạo thành một cái lồng giam nhốt Cùng Kỳ vào bên trong. Thân thể khổng lồ của Cùng Kỳ chỉ khiến cho lồng giam lắc lư vài cái, chứ không hề phá vỡ được nó. "Gào!" Bị nhốt bên trong lồng giam, Cùng Kỳ không ngừng gầm thét. "Cùng Kỳ bé nhỏ, nếu hiện tại ngươi thần phục ta, ta có thể đảm bảo sau khi ra ngoài sẽ dùng rất nhiều tài nguyên bồi dưỡng ngươi, giúp ngươi bước vào cảnh giới Kim Tiên." "Ở nơi này, ngươi mãi mãi không thể bước vào Kim Tiên, quy tắc nơi này không đầy đủ, việc ngươi có thể tu luyện tới cảnh giới này đều là nhờ huyết mạch cường đại của ngươi." "Nhưng mà cảnh giới Kim Tiên không chỉ đơn thuần dựa vào huyết mạch cường đại mà đạt được, vậy giờ ngươi có bằng lòng cùng ta ký kết khế ước?" Nhìn Cùng Kỳ đang bị nhốt trong thời gian ngắn ngủi, Nam Cung Tiên Uấn vội vàng tiến đến trước mặt Cùng Kỳ khuyên nhủ. Cái lồng giam này căn bản không giữ chân được Cùng Kỳ bao lâu, hiện giờ nàng vô cùng hy vọng Cùng Kỳ có thể thần phục. "Gào!" Nhưng mà, sau những lời cầu xin là tiếng gầm phẫn nộ của Cùng Kỳ. Chưa kể đến việc Cùng Kỳ có nghe hiểu hay không, cho dù nó nghe hiểu, huyết mạch trong người cũng không cho phép nó thần phục một tu sĩ yếu hơn mình. Cùng Kỳ là một trong Tứ Đại Ác Thú Thái Cổ, xét về vị thế cũng có thể sánh ngang thần thú, làm sao có chuyện thần phục Nam Cung Tiên Uấn? "Nếu ngươi không uống rượu mời, chỉ thích uống rượu phạt thì đừng trách ta không khách khí." Bị Cùng Kỳ phun cả nước bọt vào người, Nam Cung Tiên Uấn triệt để nổi giận. Cho ngươi cơ hội mà không trân trọng thì đừng trách ta trực tiếp trấn áp ngươi. Nam Cung Tiên Uấn lấy mặt trăng lưỡi liềm đang lơ lửng trên cổ xuống, đặt nó trong tay. Đôi mắt nàng lóe lên một tia sát ý, nếu đã không thần phục thì ngươi cứ việc chết đi. Nam Cung Tiên Uấn nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, cảnh tượng xung quanh thay đổi nhanh chóng. Trong chớp mắt, khung cảnh Hoang Cổ cấm địa biến mất, thay vào đó là một vùng nước mênh mông vô bờ. Nam Cung Tiên Uấn chân trần đạp trên mặt nước tạo nên từng gợn sóng lăn tăn, mặt nước màu xanh phản chiếu hình ảnh nàng cùng Cùng Kỳ. Ngay lúc đó, cái lồng giam đang giam Cùng Kỳ ầm vang vỡ vụn, thân thể khổng lồ của Cùng Kỳ được tự do. Đôi mắt đỏ ngầu của nó gắt gao nhìn chằm chằm vào Nam Cung Tiên Uấn trước mặt. Hiện tại nó đã ghi hận Nam Cung Tiên Uấn, không giết nàng thì không được. Lúc này, toàn thân Nam Cung Tiên Uấn được bao phủ bởi hào quang màu tím. Đôi mắt nàng không chút tình cảm, lạnh lùng đến cực điểm, thân thể từ từ bay lên cao. Một đôi mắt không chút gợn sóng cứ như vậy lặng lẽ nhìn Cùng Kỳ. Trước mắt nàng là sợi dây chuyền màu xanh lơ lửng, trên mặt dây chuyền, ánh sáng xanh lam điên cuồng hiện lên. Một luồng uy áp trấn áp trời đất vạn vật tràn ngập cả không gian, bốn chân của Cùng Kỳ không ngừng đạp xuống đất tựa như đang sợ hãi điều gì. "Ta từng giao chiến với dòng dõi thần thú, Thái Ất Huyền Tiên đỉnh phong ta cũng không phải chưa từng chém qua. Lúc trước thấy ngươi là Cùng Kỳ, ta bằng lòng cho ngươi một cơ hội, nhưng sao ngươi lại không trân trọng?" "Súc sinh vẫn là súc sinh, không trân trọng cơ hội, ngươi vĩnh viễn không thể nào nổi danh. Bây giờ thì biết sợ? Đã muộn rồi!" Nhìn Cùng Kỳ đang bất an, nôn nóng, Nam Cung Tiên Uấn lạnh lùng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận