Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3593: Con đường vô địch - bí cảnh chuyến đi 10

Chương 3593: Con đường vô địch - bí cảnh chuyến đi 10 Kháng Đại Lực mặt mày kinh hãi nhìn về phía Diệp Lâm, hắn không hiểu rõ."Đúng, thi thể này có thể đổi được bao nhiêu thứ đồ chơi này?"Diệp Lâm lại một lần nữa khẳng định gật đầu, vẫn không quên giơ lên mảnh vỡ pháp tắc trong tay."Cái này của ngươi chính là thi thể Thôn Thiên Mãng, dù phẩm tướng không tốt nhưng nó lớn, nếu đổi toàn bộ thì chắc có thể đổi được ngàn viên cực phẩm thiên Tinh Thạch.""Nếu ngươi muốn đổi thiên Tinh Thạch phẩm cấp khác thì càng nhiều."Kháng Đại Lực suy tư một lát rồi khẳng định nói, đồng thời nhìn Diệp Lâm ánh mắt có chút nóng bỏng.Hắn không biết vì sao trên thế giới này lại có người như thế, thi thể hung thú, đây chính là lương thực, đây là căn bản để sống còn a.Thiên Tinh Thạch, nói hay thì có thể nâng cao chút thực lực, nói dở thì chẳng là gì, chỉ là tiền tệ giao dịch hàng ngày của bọn họ mà thôi.Dù sao các bộ lạc lớn đều thích dùng thiên Tinh Thạch để giao dịch."Ít vậy sao?"Diệp Lâm cầm mảnh vỡ pháp tắc trong tay trầm tư, pháp tắc ẩn chứa bên trong mảnh vỡ này quá nhỏ, muốn tăng cao thực lực, ít nhất phải có mấy chục vạn mảnh vỡ pháp tắc mới có tác dụng.Mà bọn họ phải phí hết tâm tư chém giết cự mãng mới đổi được ngàn? Giá trị có vẻ hơi quá bất công.Nghe người này nói, Thôn Thiên Mãng này cũng tương đối trân quý.Bọn họ chỉ có ba ngày thôi, làm sao trong ba ngày có hạn này đổi được số lượng lớn mảnh vỡ pháp tắc đây?Đến mức cướp bóc trắng trợn? Vậy thì cướp được bao nhiêu? Đến chỗ ở của những người này bọn họ còn chưa tìm được."Đúng rồi, đan dược."Đột nhiên, hai mắt Diệp Lâm sáng lên, đúng vậy, đan dược, còn có vũ khí.Những người này cầm trong tay toàn là trường mâu nguyên thủy nhất, điều này nói rõ bọn họ thiếu vũ khí, ngoài vũ khí ra còn có đan dược.Hai thứ này là nhu yếu phẩm của bọn gia hỏa này, mình có thể ra tay từ hai thứ này."Bộ lạc của các ngươi thiếu mấy thứ này sao?"Diệp Lâm không nghĩ ngợi gì liền lấy từ trong giới chỉ không gian ra một thanh trường kiếm, một trường thương cấp thiên giai đặt trước người Kháng Đại Lực."Cái này..."Kháng Đại Lực nhìn trường thương màu bạc trước mắt, từng tấc đều toát ra vẻ lộng lẫy, nhìn lại trường mâu gỗ trong tay mình, hai mắt hắn lóe lên một tia nóng bỏng."Có thể... Cho ta nhìn một chút không?""Đương nhiên."Diệp Lâm nhếch miệng cười ném trường thương trong tay cho Kháng Đại Lực.Kháng Đại Lực cầm lấy nó vung vẩy mấy lần, hai mắt hiện lên vẻ vui mừng."Đội trưởng, cho ta nghịch một chút.""Thương đẹp trai quá, cho ta nghịch với.""Mau cút đi, cái này là của ta."Kháng Đại Lực đuổi bốn người xung quanh ra rồi nhìn Diệp Lâm với ánh mắt nóng bỏng."Cái này... Ta nguyện ý mua thứ này, xin hỏi giá cả bao nhiêu?"Kháng Đại Lực tự nhiên cũng là người tinh ranh, chỉ một lát sau hắn biết người trước mắt cần thiên Tinh Thạch, hơn nữa còn là một lượng lớn.Lúc trước hỏi giá thi thể Thôn Thiên Mãng, bây giờ lại lấy ra trường thương đẹp đẽ như vậy, không phải là muốn giao dịch thiên Tinh Thạch với bọn họ sao?"Thứ này chính là chí bảo số một trong thiên hạ, ngươi cảm thấy định giá thế nào đây?"Diệp Lâm khoanh tay nhìn Kháng Đại Lực, bản thân định giá không ổn, định tùy tiện có thể sẽ thiệt, dù sao đổi pháp tắc từ phế phẩm thiên giai thế nào cũng không lỗ, nhưng ai lại chê kiếm được nhiều đâu?Để thổ dân tự mình định giá thì sẽ kiếm được nhiều hơn."Ừm..."Kháng Đại Lực nhìn trường thương trong tay rồi trầm tư, cuối cùng hắn nhìn Diệp Lâm hỏi dò."Năm... Năm trăm cực phẩm thiên Tinh Thạch thì sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận