Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 1883: Di tích kết thúc 15

Trên đường đi, ba người kinh hồn bạt vía rời khỏi mộ thất tiến ra bên ngoài, còn những Ma Vương Cổ kia thì đứng ở ranh giới mộ thất nhìn chằm chằm bọn họ, cuối cùng từng con quay người biến mất trước mắt ba người.
"Bọn chúng không ra được, sao ở đây lại có nhiều Ma Vương Cổ như vậy?"
"Con Ma Vương Cổ này có thể là thứ tốt đấy, trên chợ đen Tinh Hà còn ồn ào đến mười vạn hạ phẩm tiên thạch một con, nếu như bắt được hết đống này, chắc chắn sẽ phát tài lớn." Thiên Khải hai mắt lóe lên ánh sáng xanh nhạt, tuy hắn không thiếu tài nguyên nhưng ai lại ghét mình có nhiều tiền chứ.
"Tỉnh lại đi, thứ này ngươi có mang đi được đâu, cho dù tiên khí cũng bị chúng gặm sạch thôi." Liễu Bạch liếc Thiên Khải, hờ hững nói. Ma Vương Cổ, không có vật chứa nào có thể nhốt được chúng, cho dù Chí Tôn khí chỉ cần cho chúng thời gian cũng bị gặm sạch.
Huống chi là những thứ khác.
"Haizz, đáng tiếc." Thiên Khải có chút tiếc nuối nói, còn Diệp Lâm thì im lặng đứng một bên không nói gì.
Hắn vẫn là lần đầu thấy loại côn trùng như này, nghe hai người kia nói chuyện hắn đã biết loại côn trùng này đáng sợ cỡ nào.
Nếu như loại côn trùng này mà ở trong một thế giới cấp thấp không có cường giả tiên cảnh thì đúng là tai họa, không cần nhiều, chỉ mấy trăm con thôi cũng đủ hủy diệt một phương thế giới.
"Đây là thứ ngươi cần, đây là của ngươi."
Diệp Lâm ném Thời Gian Tháp và Chí Tôn pháp bảo cho Liễu Bạch và Thiên Khải, mặc dù hắn cũng thèm thuồng hai món đồ này, nhưng bây giờ hắn vẫn chưa có thực lực đó để đen ăn đen.
Nhận lấy Thời Gian Tháp, nhìn Thời Gian Tháp trong tay, Thiên Khải sắc mặt vui mừng, bảo bối tốt cuối cùng cũng tới tay, chỉ cần có thứ này hỗ trợ, nhất định bản thân có thể tiến thêm một bước.
Có lẽ còn có thể từ đó tìm ra bí mật Vương Đông từng bước vào Thái Ất Huyền Tiên, mặc dù cha hắn là Thái Ất Huyền Tiên, nhưng hắn không dám chắc mình có thể vượt qua cha mình.
Trong Tinh Hà Hoàn Vũ, những thiên kiêu có tư chất Thái Ất Kim Tiên có cả nắm lớn, căn bản không cần tiền, nhưng cuối cùng có mấy người có thể trở thành Thái Ất Kim Tiên?
Ngược lại, có những người quật khởi từ nhỏ bé, là phàm nhân không có gì lại có thể bước vào Thái Ất Kim Tiên.
Vậy nên loại chuyện này quan trọng ở vận may, không phải tư chất ngươi tốt là được.
Tư chất không quyết định được tất cả.
"Tốt rồi, nên đi thôi." Diệp Lâm thản nhiên nói, hiện tại đồ vật đã tới tay, hắn cần phải trở về bế quan một chuyến, trong tay có rất nhiều thứ vẫn chưa nghiên cứu, hắn cần phải tiêu hóa cho tốt những thu hoạch trong khoảng thời gian này.
"Được, đi thôi." Thiên Khải gật đầu, ba người quay đầu đi về nơi lúc trước đến, trên đường đi không gặp phải ai hay thứ gì, cái gọi là thử thách cũng chỉ là lúc đi vào thôi, còn lúc đi ra thì gió êm sóng lặng, không có bất kỳ câu chuyện thử thách nào cả.
Đi ra bên ngoài, Thiên Khải từ trong ngực lấy ra lệnh bài, trong chốc lát, lệnh bài hào quang rực rỡ, toàn bộ di tích đều rung lên một cái, trên bầu trời tinh quang đan xen, một cánh cửa vũ trụ từ từ mở ra.
Ba người bước ra một bước rời khỏi di tích, vừa đến Tinh Hà, cả ba đều trầm mặc.
Chỉ thấy xung quanh bọn họ đứng đầy vô số tu sĩ, còn phía xa trong Tinh Hà hắc ám thì lóe ra từng trận ánh sáng, cái kia nhìn là biết chiến thuyền phát ra ánh sáng.
Ánh sáng dày đặc chằng chịt, như những đốm nhỏ, tượng trưng cho từng chiếc chiến thuyền.
"Kiệt kiệt kiệt, tiểu tử, ngươi lập công lớn, quả nhiên có đồ tốt, không uổng công ta mang theo đại quân đến một chuyến, ngươi có thể cút." Lúc này, nơi xa truyền đến một giọng cười tàn nhẫn, chỉ thấy một con quái vật thân cao trăm mét, có ba cái đầu lao về phía
Bạn cần đăng nhập để bình luận