Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3681: Con đường vô địch - sóng gió nổi lên 27

"Ờ, lực lượng chiến đấu nội tình dạng này của Phật giáo có mười tám vị, gọi chung là mười tám vị La Hán." Một khắc sau, Vương Thần liền vẻ mặt khó tả nói, Diệp Lâm thì thở dài một hơi, ngươi nói vậy còn thà không nói còn hơn. Nhưng hắn cũng đã hiểu, loại lực lượng chiến đấu cấp bậc nội tình này có lẽ cùng các tộc đàn phía sau khóa lại cùng nhau, là thuộc về cấp bậc trấn áp khí vận. Một khi ngã xuống, khí vận của thế lực phía sau cũng sẽ vì cái này mà bị ảnh hưởng, gây ra hậu quả không thể đo lường. Cho nên thứ này có thể không cần thì không cần. Không ngờ cái tên Lý Trường Sinh này chỉ dùng một mưu kế nhỏ đã làm khó hắn, nguyên nhân sâu xa chính là thực lực của bản thân kém quá xa. Nếu không hắn nhất định đã trực tiếp xông lên giải quyết rồi. Vương Thiên cùng Bao Tiểu Thâu bên cạnh cũng vô cùng đau đầu, bảo bọn họ bày trận luyện đan thì tuyệt đối không có vấn đề, họ có lòng tin tuyệt đối sẽ đè bẹp đám người này. Nhưng nếu là chém giết sinh tử thì thôi, họ không am hiểu chiến đấu. Giải quyết một ít địch nhân bình thường thì được, so với đám thiên kiêu đỉnh cấp này, họ yếu hơn rất nhiều. Ngay khi Diệp Lâm đang xoắn xuýt nghĩ cách phá giải thì ngọc phù trước ngực hắn khẽ sáng lên. Nhìn ngọc phù đang tản ra ánh sáng nhỏ yếu trước mắt, vẻ mặt Diệp Lâm cứng đờ, đúng a, sao hắn lại quên người này chứ? Đợi đến khi Diệp Lâm kết nối ngọc phù thì ảnh độc Tôn hiện ra phía trước. "Ta nghe nói ngươi đang đánh nhau với Lý Trường Sinh ở phía tây Ma Vực? Tình hình chiến đấu thế nào rồi?" Độc Tôn khoanh tay hỏi, là thiếu chủ Cấm Hư, tin tức của hắn linh thông đến mức nào khỏi phải nói, Cấm Hư nhìn như lúc nào cũng đóng cửa sơn môn. Thực tế thì thế lực ngầm của Cấm Hư đã trải rộng khắp Ma Vực, bất cứ nơi nào ở Ma Vực có động tĩnh gì hắn đều biết được. Diệp Lâm và Lý Trường Sinh giằng co, chuyện này sớm đã không còn là bí mật gì nữa. "Đúng vậy, hiện tại Lý Trường Sinh có thể nói là đang bày ra một vấn đề khó không nhỏ cho ta." Diệp Lâm xoa xoa thái dương nói nhỏ, sau đó đem toàn bộ kế hoạch của Lý Trường Sinh nói ra cho Độc Tôn nghe. "Ra vậy à, vừa vặn đám người bên dưới kia cả ngày la hét buồn chán, suốt ngày không có việc gì làm, ta sẽ dẫn bọn họ đến đó một chuyến." Độc Tôn vừa nói xong liền trực tiếp biến mất, còn Diệp Lâm thì trong lòng đã hoàn toàn yên tâm, ổn thỏa rồi. Sao hắn có thể quên Độc Tôn chứ? Độc Tôn thế nhưng là người của Cấm Hư, nội tình của Cấm Hư dường như còn mạnh hơn cả thế lực Kim Tiên, tách biệt với thế lực Kim Tiên, đây chẳng phải là thứ mà hắn cần sao? "..." Bên kia, nhìn đám người to con bên dưới không thấy điểm dừng, khóe miệng Độc Tôn hơi nhếch lên, so thiên kiêu với Cấm Hư? Ha ha... Chỉ thấy Độc Tôn vẫy vẫy tay, liền lập tức có một tên thiết hán thô lỗ xách theo một cây đao lớn đi tới, trên người bất ngờ tỏa ra khí tức Thái Ất Huyền Tiên đỉnh phong. "Công tử, người tìm ta?" Tên to con cúi đầu nhìn Độc Tôn, cũng không trách hắn, thân thể hắn cao đến năm trượng, ở trước mặt Độc Tôn chẳng khác gì một người khổng lồ. "Ừ, Đại Tráng à, giao cho ngươi một nhiệm vụ, trong vòng một canh giờ, tìm cho ta ba trăm tên có chiến lực cường đại, nhớ kỹ, chiến lực nhất định phải cường.""Ta muốn dẫn bọn họ đến phía tây Ma Vực để chém giết với Phật giáo, nhất định phải có chiến lực mạnh, lần này mà chiến lực không đủ thì chắc chắn sẽ chết thật.""Đại Tráng, nhớ chưa?" Độc Tôn vừa nói vừa nhắc nhở, đợi đến khi hoàn hồn xem xét thì chỉ thấy Lý Đại Tráng đang lảo đảo đi xuống phía dưới. "Chiến lực cường đại, chém giết sinh tử? Đến đánh Phật giáo, khai cương khoách thổ?" Từ lời nói của Độc Tôn, Lý Đại Tráng tự động lĩnh ngộ được những thông tin này, những cái khác thì một chữ cũng không lọt tai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận