Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2102: Thần bí chi địa - hợp tác

"Ồ? Vậy phương thức hợp tác là gì?" Mộ Dung Hàn Hiên không khỏi nhíu mày, hai mắt ánh lên một tia hứng thú.
"Rất đơn giản, ngươi và ta hợp lực, hơn nữa, ngươi hẳn đã biết một ít thông tin rồi chứ, đều là từ các thiên kiêu Tinh Hà Hoàn Vũ tới, thủ đoạn của ai cũng không kém ai đâu."
"Muốn một mình giải quyết, không cẩn thận sẽ lật thuyền trong mương, có người giúp đỡ, dù sao cũng tốt hơn không có, phải không?" Diệp Lâm vừa cười vừa nói, nụ cười rất rạng rỡ, còn Mộ Dung Hàn Hiên thì nhíu mày.
"Hợp tác thì có thể, nhưng ta không thấy ở ngươi có bất cứ điểm gì đáng để hợp tác, ngay cả một con yêu thú Thiên Tiên đỉnh phong bình thường cũng không đánh lại, rất khó để ta hợp tác với ngươi." Trong giọng của Mộ Dung Hàn Hiên tràn đầy vẻ khinh thường, đến giờ hắn vẫn chưa thấy Diệp Lâm có gì đặc biệt.
Giữa các thiên kiêu, cũng phân chia mạnh yếu, nếu Diệp Lâm không được như ý hắn, cuối cùng có khả năng sẽ thành gánh nặng của hắn, chứ không phải là trợ thủ.
"Nguyên lai là như vậy sao?" Diệp Lâm khẽ nhíu mày tự nhủ, khoảnh khắc sau ba luồng khí tức khác biệt từ trên người Diệp Lâm bộc phát ra, khí tức vô cùng hùng hậu, cùng khí tức của Diệp Lâm đồng nguyên.
Mà tu vi của cả ba đều là Thiên Tiên sơ kỳ, vô cùng cường đại, trong phút chốc đã áp chế khiến Mộ Dung Hàn Hiên không thở nổi.
"Người điên, bất quá, ta thích nhất là hợp tác với người điên, ngươi được, ngươi là đồng bọn của ta, Mộ Dung Hàn Hiên." Mộ Dung Hàn Hiên cảm nhận được mấy đạo khí tức hoàn toàn khác biệt trên người Diệp Lâm liền cười ha hả, sau đó rất thản nhiên đưa tay ra với Diệp Lâm.
Nhất Khí Hóa Tam Thanh, công pháp này hắn tự nhiên biết.
Người tu luyện Nhất Khí Hóa Tam Thanh đều là kẻ điên, có một số thiên kiêu biết rõ khuyết điểm của Nhất Khí Hóa Tam Thanh nhưng vẫn kiên quyết tu luyện, vì sao? Bởi vì bọn họ tự tin, họ tự tin có thể tìm đủ mười quyển tàn quyển.
Bọn họ tự tin mình là người có mệnh trời, tự tin chắc chắn mình có thể đứng trên đỉnh cao.
Cho nên liền mượn đặc tính gần như vô địch ở giai đoạn đầu của Nhất Khí Hóa Tam Thanh để bắt đầu tu luyện.
Lấy tiền đồ của mình làm tiền đặt cược, không phải kẻ điên thì là cái gì?
"Ngươi được, ngươi là đồng bọn của ta, Diệp Lâm." Diệp Lâm đưa tay ra, hung hăng nắm lấy tay Mộ Dung Hàn Hiên.
"Nói về những gì ngươi biết đi." Diệp Lâm cười nhạt nói, hắn có một loại trực giác, Mộ Dung Hàn Hiên chắc chắn biết chút gì đó.
"Biết hai điều, hơn nữa hai điều này đều ở Bắc Cương, nhưng chỉ là suy đoán, có phải thật không thì đến lúc đó còn cần ngươi phân biệt." Mộ Dung Hàn Hiên cười thần bí nói.
Các thiên kiêu Tinh Hà Hoàn Vũ này sau khi trà trộn với những sinh linh bản địa ở Bảo đảo thì ai cũng không thể phân biệt được.
Bởi vì tất cả mọi người đều là sinh linh, có cái gì đặc biệt chứ?
Hai người kia hắn cũng chỉ là suy đoán mà thôi, nếu Diệp Lâm có thủ đoạn thật sự có thể phân biệt được sinh linh, thêm vào Nhất Khí Hóa Tam Thanh, nói thật, hắn vẫn là người có lợi.
"Tự nhiên, nhưng mà bây giờ chúng ta gặp phải vấn đề đầu tiên, đó là làm sao để ra ngoài."
"A, không cần, kinh nghiệm của bảo bảo ta tới."
"Cái gì?" Chưa kịp để Mộ Dung Hàn Hiên phản ứng thì đã bị Diệp Lâm một cái đè lên tường, sau một khắc, một đạo khí tức bao trùm lên cả hai người, khí tức của hai người bị che giấu hoàn toàn.
Khoảnh khắc sau, một thân ảnh lén la lén lút tiến lại phía này.
"Nơi này vừa rồi có dao động khí tức lớn như vậy, chắc chắn đã xảy ra chiến đấu, bình thường yêu thú xảy ra chiến đấu chỉ có hai khả năng, một là vì lãnh địa, hai là vì bảo vật."
"Không biết có thể đục nước béo cò một phen không."
Bạn cần đăng nhập để bình luận