Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 4428: Con đường vô địch - Huyền Vũ bí cảnh 89

Nhìn Diệp Lâm, thanh niên chủ động lên tiếng mời.
"Tốt, tại hạ Diệp Lâm, không biết đạo hữu xưng hô thế nào?"
Diệp Lâm hướng thanh niên trước mặt chắp tay nói. Dù sao tại nơi này thanh danh của mình đã nát bét rồi, cũng không cần thiết phải che giấu thân phận mình. Cái tên Huyết Sát này, liền không cần dùng nữa.
"Trần Trường Sinh."
Trần Trường Sinh vừa dứt lời, hai mắt Diệp Lâm liền thoáng lộ vẻ khác lạ, cái tên này rất quen a, hình như đã từng nghe ở đâu đó thì phải.
Trần Trường Sinh, Trần Trường Sinh, trần...Trường Sinh Thượng Tôn?
Lúc này, Diệp Lâm đột nhiên kịp phản ứng, sau đó hắn liền một mặt ngưng trọng nhìn thanh niên trước mặt.
Hắn đã từng xem qua một cuốn điển tịch, bên trong có ghi chép những nhân vật đã từng sớm nở tối tàn trong thời Thái Cổ.
Mà vị Trường Sinh Thượng Tôn này là một trong số đó. Trường Sinh Thượng Tôn, một trong những thiên kiêu nhân tộc đi theo Nhân Hoàng chinh chiến thời Thái Cổ, lĩnh ngộ Âm Dương pháp tắc, một tay âm dương song kiếm không người có thể địch nổi. Trường Sinh Thượng Tôn lúc đó được vinh dự là người có hy vọng bước vào Thái Ất Kim Tiên nhất trong số các thiên kiêu trẻ tuổi. Thế nhưng về sau, tại thời điểm đột phá Thái Ất Kim Tiên lại bị khí vận nhân tộc phản phệ, tiếc nuối vẫn lạc. Trần Trường Sinh vẫn lạc có thể nói là một nỗi đau của nhân tộc thời Thái Cổ. Nhân Hoàng một mình gánh vác vận mệnh của nhân tộc, toàn bộ khí vận nhân tộc đều tập trung lên một mình Nhân Hoàng, lúc đó uy danh của Nhân Hoàng ai ai cũng biết.
Vào lúc đó, vô số thiên kiêu, vô số cường giả của toàn bộ Tinh Hà Hoàn Vũ đều bị hai chữ Nhân Hoàng đè ép không thể ngẩng đầu lên được. Nhưng đúng lúc này, một thiên kiêu tên là Trần Trường Sinh hoành không xuất thế, hắn một tay âm dương song kiếm giết vô số thiên kiêu khắp Tinh Hà Hoàn Vũ, không ai dám cùng đánh một trận. May mắn lúc ấy Nhân Hoàng đã đạt đến cảnh giới Thái Ất Kim Tiên, nếu không người này có lẽ đến Nhân Hoàng cũng không tha. Cuối cùng, bằng vào một con đường chém giết, Trần Trường Sinh bước vào cảnh giới Kim Tiên tầng chín. Ngay lúc Trần Trường Sinh muốn thừa thắng xông lên đột phá Thái Ất Kim Tiên thì tai họa ập đến. Chính vào khoảnh khắc Trần Trường Sinh đột phá, hắn bị khí vận nhân tộc phản phệ, cuối cùng bị khí vận nhân tộc mênh mông phản phệ dẫn đến tử vong.
Sau khi Trần Trường Sinh chết, toàn bộ nhân tộc lúc này mới ý thức được một vấn đề rất lớn, đó là khí vận của nhân tộc đều tập trung ở một mình Nhân Hoàng. Uy vọng của Nhân Hoàng đã đạt đến đỉnh phong. Mà các thiên kiêu khác của nhân tộc muốn bước vào cảnh giới Thái Ất Kim Tiên, tất nhiên sẽ không thể tránh khỏi việc liên quan đến khí vận. Nhân Hoàng tựa như là một thiên mệnh chi tử, chiếm cứ toàn bộ khí vận của nhân tộc, đồng thời để khí vận nhân tộc nhận chủ. Mà bây giờ, những thiên kiêu nhân tộc khác muốn bước vào Thái Ất Kim Tiên, thì tất nhiên phải chia bớt đi khí vận của Nhân Hoàng, hơn nữa lại là vào thời điểm khí vận Nhân Hoàng mạnh mẽ nhất.
Đây chẳng phải là muốn chết sao? Dù cho Nhân Hoàng nguyện ý chia đều khí vận, nhưng khí vận nhân tộc cũng sẽ không đồng ý. Trong mắt khí vận nhân tộc, Nhân Hoàng chính là vị Hoàng duy nhất của nhân tộc, tuyệt đối không cho phép trong tộc xuất hiện thêm một người nào có khả năng uy hiếp địa vị của Nhân Hoàng. Từ đó, cái chết của Trần Trường Sinh trở thành một nỗi thống khổ mà toàn bộ nhân tộc không thể nào vượt qua được. Trong một tộc đàn, có cơ hội bước vào Thái Ất Kim Tiên đã là rất hiếm, có gan hướng đến Thái Ất Kim Tiên lại càng ít, mà trong số đó, có người có khả năng thành công bước vào Thái Ất Kim Tiên, thì đó chính là phượng mao lân giác.
Mà lúc đó, Trần Trường Sinh rõ ràng đã thành công bước vào cảnh giới Thái Ất Kim Tiên, sau đó lại bị khí vận của nhân tộc phản phệ. Nếu không, nhân tộc lúc đó đã có thể có thêm một cường giả vô địch tọa trấn. Tổn thất một Thái Ất Kim Tiên, dù đặt vào bất cứ chủng tộc nào cũng đều là một nỗi đau khó có thể vượt qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận