Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2186: Thần bí chi địa - lấm la lấm lét An Hân

Chương 2186: Vùng đất thần bí - An Hân lấm la lấm lét Diệp Lâm lấy viên đan dược mà Lý Vô Song tặng ra từ trong ngực, chỉ cần nuốt viên đan dược này, thương thế của hắn sẽ có thể trực tiếp hồi phục trong vòng mười ngày. Tuy nhiên nghĩ lại thì hắn vẫn từ bỏ, thứ này quá trân quý, không thích hợp dùng ở đây. Dù sao đến cả Lý Vô Song hiện tại cũng chưa dùng đến, xem ra số lượng không còn nhiều.
Nhưng Diệp Lâm cũng không quá ủ rũ, trước kia hắn còn từng nhận thương nặng hơn gấp mười lần thế này, chút vết thương nhỏ này, không quá một năm chắc chắn sẽ lành hẳn.
Diệp Lâm nhắm mắt lại bắt đầu hồi phục, quanh thân bao bọc từng đạo hào quang màu đỏ nhạt như m·á·u, một tia khí tức h·u·y·ế·t s·á·t tràn ngập toàn bộ chuồng lừa.
Đột nhiên, Diệp Lâm mở mắt ra.
"Đi ra." Diệp Lâm khẽ nói, sau một khắc, một bóng dáng nhỏ bé kiểu người lén lút đi tới chuồng lừa, nhìn kỹ lại thì bóng dáng này chính là An Hân.
Diệp Lâm nhìn An Hân trước mắt, sắc mặt nghiêm nghị nói: "Đêm khuya thế này không cùng nương ngủ chung, chạy ra ngoài làm gì?"
"Đại... đại ca, ngươi là tu tiên giả trong truyền thuyết phải không? Xin đại ca thu ta làm đồ đệ, dạy ta tu tiên."
Mặt An Hân có vẻ e dè, nhưng cuối cùng hiện lên một tia kiên định, lập tức quỳ xuống trước mặt Diệp Lâm khẩn cầu nói.
"Vì sao muốn bái ta làm thầy? Vì sao muốn tu tiên?" Trong lòng Diệp Lâm hiện lên một tia kinh ngạc, đổi lại những đứa trẻ khác chắc chắn sẽ cảm thấy sợ hãi, thậm chí lập tức chạy trốn. Còn người này thì lại không sợ, hơn nữa còn muốn bái mình làm sư phụ, thật có ý tứ.
"Đại ca, trước đây cha ta đã vì ta mà c·h·ế·t, ta tận mắt thấy cha bị yêu thú từng ngụm nuốt chửng, còn ta lại bất lực."
"Hiện tại chỉ còn ta và nương nương tựa lẫn nhau, ta nghĩ, chờ đến lần nữa gặp yêu thú, ta có thể có đủ năng lực để bảo vệ nương, v·a·n ·x·i·n ngươi."
Giọng nói khẩn cầu của An Hân truyền vào tai Diệp Lâm, hình ảnh của An Hân lập tức hiện lên trong đầu Diệp Lâm, cuối cùng, hắn vẫn mềm lòng.
"Được thôi, dạy ngươi tu luyện thì được, nhưng bái ta làm thầy thì không được, ngươi chưa đủ tư cách, còn nữa, không được nói cho nương ngươi biết về thân phận của ta cũng như việc ta dạy ngươi tu luyện, nếu không, ta sẽ đích thân phế bỏ tu vi của ngươi."
Diệp Lâm tỏ vẻ nghiêm túc nói, còn An Hân thì lập tức dập đầu mạnh xuống đất.
"Đa tạ sư phụ, ta biết rõ, ta đều biết rõ, ta cam đoan sẽ không tiết lộ hành tung của sư phụ." Sư phụ chắc chắn là một vị đại năng nào đó, sau khi đắc tội người ta thì chạy trốn đến đây, nếu mình làm lộ hành tung của sư phụ thì sư phụ chắc chắn sẽ vạn kiếp bất phục. Trong lòng An Hân không khỏi nghĩ như vậy, còn Diệp Lâm mà biết được suy nghĩ của An Hân chắc chắn sẽ không nhịn được mà bật cười.
Nhìn tiểu gia hỏa này thức thời như vậy, Diệp Lâm cũng hài lòng gật đầu, cuối cùng giơ ngón tay lên điểm một cái, trong nháy mắt, một điểm sáng nhập vào trong đầu An Hân.
"Ta truyền thụ cho ngươi là một quyển c·ô·ng p·h·áp, tên là Ngũ Hành Luyện Khí Quyết, phương p·h·á·p này nhiều nhất có thể giúp ngươi bước vào Đại Thừa kỳ, nhưng c·ô·ng p·h·áp này có ưu điểm lớn nhất là có thể tiếp nhận vạn p·h·á·p."
"Cho dù sau này ngươi cũng có thể tùy ý chuyên tu các c·ô·ng p·h·á·p khác."
"Đây là ba viên cực phẩm linh thạch, cho ngươi tu luyện."
"Bước đầu tiên của tu tiên, là cảm nhận linh khí giữa t·h·i·ê·n địa, sau đó nạp linh nhập thể, hút linh khí trong t·h·i·ê·n địa vào trong cơ thể, từ đó cường hóa bản thân, chính thức bước vào Luyện Khí một tầng."
"Ta coi như là đã cho ngươi c·ô·ng p·h·á·p và tài nguyên, có nhập môn được hay không thì còn tùy vào chính ngươi."
"Được rồi, mau trở về ngủ đi." Diệp Lâm vung tay không khỏi nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận