Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3020: Con đường vô địch - nổi danh

"Cô Độc Phong là ai?"
Đông châu, một đám thanh niên náo nhiệt vây quanh bảng Thiên Kiêu, ngước nhìn thứ hạng.
Dù sao bọn họ cũng không có tư cách đặt chân đến Trung Châu, chỉ có thể đứng tại chỗ này xem một chút. Bất quá thông qua bảng Thiên Kiêu, bọn họ cũng có thể cảm nhận được sự tàn khốc của Trung Châu. Mỗi khi một cái tên biến mất, một cái tên khác xuất hiện, điều đó có nghĩa là có một thiên kiêu đã ngã xuống. Thế nhưng, mãi mà không có bất kỳ biến động nào trong top 400, giờ phút này vậy mà lại phát sinh thay đổi, vị trí thứ 337 đã đổi người, từ Liệt Dương mà mọi người đều biết thành một người xa lạ tên là Cô Độc Phong.
"Cô Độc Phong, đến từ Cô Độc gia, ngươi có lẽ chưa từng nghe qua hắn, nhưng chắc chắn ngươi đã từng nghe qua một cái tên khác, Cô Độc Mặc."
"Tê, cái người đã dùng một kích để bảo vệ tương lai của Ma vực phía bắc, tuyệt thế thiên kiêu đó ư? Chẳng lẽ vị Cô Độc Phong này có quan hệ gì với hắn?"
"Nào chỉ là có quan hệ, vị này chính là em trai ruột của Cô Độc Mặc."
Trong phút chốc, những ai biết về sự biến động trên bảng Thiên Kiêu đều nhộn nhịp biết đến một cái tên, Cô Độc Phong.
Đúng như những gì Cô Độc Phong từng nói, từ khi hiểu chuyện đến nay, hắn luôn sống dưới bóng cánh của anh trai, thế gian nhìn thấy hắn sẽ ngay lập tức nhớ tới người anh của mình.
Nhưng bây giờ, hắn đã thành công, hắn đã hoàn thành mục tiêu của mình, đã vượt qua huynh trưởng của mình.
Ba chữ Cô Độc Phong giống như thủy triều lan tỏa khắp bốn phương tám hướng, toàn bộ Ma vực đều đang truyền tụng danh tự của Cô Độc Phong.
Dù sao, trung tâm vực là trung tâm nhất của Ma vực, nơi đó không chỉ có thiên kiêu, mà còn có các thám tử của các thế lực lớn, bọn họ luôn theo dõi bảng Thiên Kiêu. Và ngay lập tức, tin tức này đã lan rộng ra khắp Ma vực. Ba chữ Cô Độc Phong, giờ phút này hoàn toàn hiện diện trước mắt các tộc, các thế lực lớn trong Ma vực.
"Ha ha ha, ta biết mà, hai đứa con trai ta không có đứa nào là kẻ nhát gan cả, đều rất giỏi."
Phía bắc Ma vực, trong một mảnh tinh không vô tận, một nam tử trung niên nhìn tin tức trong tay mà vui đến phát khóc, vừa cười vừa lau những giọt nước mắt lăn dài trên khóe mắt.
"Đây là con trai ta, đây chính là con trai của ta, thứ 337 trên bảng Thiên Kiêu, tốt, tốt."
Nam tử trung niên vừa lau nước mắt vừa cười lớn nói, giờ phút này, ông giống như một người phàm bình thường đang vui mừng vì thành tựu của con trai mình.
Thân phận của vị này đã quá rõ ràng, đó chính là phụ thân của Cô Độc Phong, đương kim gia chủ Cô Độc thế gia, một trong những thế lực Kim Tiên ở phía bắc Ma vực, Cô Độc Uyên.
"Được rồi, nhóc con nhà ngươi, con cái có được thành tựu như vậy, phải vui mừng lên chứ."
Lúc này, một lão giả chắp tay sau lưng bước tới, nhìn Cô Độc Uyên trước mặt mà giả bộ giận dữ trách mắng.
"Phụ thân."
Cô Độc Uyên nhìn thấy lão giả liền lập tức nghiêm chỉnh đứng tại chỗ cúi đầu thi lễ một cái.
"Tiểu gia hỏa Cô Độc Phong này, tốt."
Lão giả cũng hài lòng gật đầu.
Mấy ngày trước, tiểu gia hỏa này còn kiên quyết nói với mình là muốn sống vì bản thân mình, bây giờ đã lập được thành tích lớn như vậy, không tệ, không tệ.
Nghe thấy ba chữ Cô Độc Phong, trong đầu ông chợt hiện lên một hình bóng khác.
Hình bóng kia, so với Cô Độc Phong còn thành thục hơn, so với Cô Độc Phong còn chín chắn hơn, so với Cô Độc Phong còn ưu tú hơn.
Hình bóng đó, là nỗi đau cả đời của Cô Độc gia.
Đường đường thiếu chủ của một thế lực Kim Tiên mà lại bị người ám toán, bọn họ đến cuối cùng cũng không thể báo thù cho người, cũng không thể giải oan cho con mình, thật sự là quá châm biếm.
Không trải qua suy nghĩ, nhưng trong lòng ông liền có một trận như bị kim châm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận