Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3684: Con đường vô địch - sóng gió nổi lên 30

Chương 3684: Con đường vô địch - sóng gió nổi lên 30 Tất cả những điều này đều là ẩn số, một khi độc Tôn hiện tại quyết định, ngày sau thật muốn nhìn sắc mặt của Diệp Lâm. Muốn đem toàn bộ hy vọng dồn hết vào Diệp Lâm, vinh hoa phú quý chỉ ở một ý niệm của Diệp Lâm.
"Ta tin tưởng hắn không phải là người như thế."
Độc Tôn mặt không đổi sắc nhẹ nhàng lắc đầu.
"Mà thôi, ngươi đã nghĩ như vậy thì cứ như vậy đi, ngươi là chủ nhân cấm Hư của ta, tương lai cấm Hư là muốn giao cho ngươi, ngươi muốn làm quyết định gì đều do ý của ngươi, chỉ cần ngươi có thể gánh chịu cái giá tương ứng là được." Ma Thương từng chữ từng câu coi như là nhắc nhở, cảnh báo độc Tôn, hắn tu vi như vậy tuổi tác như vậy, kinh nghiệm thì nhiều hơn độc Tôn rất nhiều, những kẻ vì một chút lợi ích mà trở mặt thành thù còn nhiều lắm. Hắn không hiểu rõ Diệp Lâm, không hiểu rõ Diệp Lâm bằng độc Tôn, lời nói cho cùng của Ma Thương cũng chỉ là những kinh nghiệm và kiến giải của hắn, còn độc Tôn nghĩ như thế nào, độc Tôn làm thế nào, tất cả đều xem ở chính bản thân hắn.
Dù sao tương lai cấm Hư cũng là sẽ giao cho một mình độc Tôn, hắn hoàn toàn không thể xen tay vào được, cũng không có quyền lực nhúng tay.
"Đa tạ Ma Thương đại nhân đã giải thích những nghi hoặc, ta tin tưởng vào bản thân, cũng tin tưởng vào hắn." Độc Tôn lại lần nữa chắp tay thi lễ nói nhỏ, còn Ma Thương thì âm thầm gật đầu, đã thiếu chủ đã quyết định như vậy rồi thì hắn còn có thể nói gì? Nhiệm vụ của hắn là thủ hộ trước mắt thiếu chủ chờ đợi thiếu chủ lại một lần nữa dẫn dắt cấm Hư đặt chân đến đỉnh phong, có lẽ cho đến lúc đó, hắn cũng có tư cách tìm hiểu cảnh giới Thái Ất Kim Tiên cũng chưa biết chừng.
"Đã quyết định thì cứ buông tay mà làm đi, cấm Hư vĩnh viễn là hậu thuẫn của ngươi."
Lão giả ngồi trên vương tọa cất tiếng cười ha hả nói, đã quyết định như vậy thì hắn tự nhiên là toàn lực ủng hộ, dù sao trước mắt độc Tôn là truyền nhân duy nhất mà hắn đã chờ đợi suốt một thời gian dài. Đối với độc Tôn, hắn vô cùng thích, nói một câu ký thác kỳ vọng cũng là không đủ, cho nên mọi quyết định của độc Tôn hắn tự nhiên đều là giúp đỡ.
"Đi đi." Lão giả tùy ý khoát tay nói.
"Đa tạ sư tôn, đồ nhi xin cáo lui." Độc Tôn lại một lần nữa làm đại lễ sau đó xoay người rời đi, lúc trước hắn đối với lão giả vẫn còn có chút lòng cảnh giác, thế nhưng hiện tại hắn đối với lão giả tràn đầy kính sợ, tôn kính. Bởi vì từ khi đi đến cấm Hư về sau, hắn phát hiện ra, lão giả đối với hắn rất tốt, tốt từ trong tâm, hoàn toàn chính là đem tất cả có thể cho đều cho. Cho nên, một cách tự nhiên hắn cũng rất tôn kính lão giả.
Đợi đến khi độc Tôn rời đi, Ma Thương lúc này mới thần sắc lo lắng nhìn lão giả, bởi vì hắn phát hiện tình hình cơ thể của lão giả càng ngày càng tệ, lúc trước Nhân Hoàng một kiếm đã mang theo sức mạnh khí vận của nhân tộc chém xuống. Thành ra bây giờ lão giả cả ngày đều bị sức mạnh khí vận nhân tộc cùng với sức mạnh của Nhân Hoàng ăn mòn, nói một câu sống không bằng chết cũng không quá đáng. Nhưng loại trạng thái này đã kéo dài không biết bao nhiêu năm tháng.
"Không có gì, Thái Ất Kim Tiên cũng không phải dễ dàng chết như vậy."
"Ít nhất là trước khi tiểu tử kia hoàn toàn trưởng thành, ta sẽ không chết."
Lão giả cười ha ha, độc Tôn chưa trưởng thành, hắn cũng sẽ không chết, hắn không thể yên tâm những điều này, độc Tôn chính là truyền nhân duy nhất của hắn, hắn coi trọng còn hơn tất cả. Hắn còn sống độc Tôn tính mạng không lo, thế nhưng nhỡ hắn chết rồi thì... Hắn cũng không biết sẽ phát sinh những chuyện đáng sợ gì.
"Vậy ngài..."
Nghe vậy, Ma Thương thần sắc nghi hoặc hỏi, lão giả lúc trước đã nói rằng mình không còn sống được bao lâu, hiện tại lại nói có thể sống tiếp, cái này là sao.
"Ma Thương à, ngươi chẳng lẽ không nhận ra sao? cấm Hư đã không còn là cấm Hư của năm xưa, theo thời gian bào mòn, vạn vật đều sẽ đổi thay."
Bạn cần đăng nhập để bình luận