Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 1600: Liễu trắng 1

Chương 1600: Liễu trắng 1
Loại thủ đoạn này thật sự khiến người ta khó mà phòng bị, hiện tại, chữa trị Thôn Thiên Ma Quán cũng nên đưa vào danh sách quan trọng. Nghĩ như vậy, Diệp Lâm lập tức liền cảm thấy tê cả da đầu, chuyện này thật quá mức khó chịu, hiện tại chỉ vẻn vẹn là hắn cũng không biết phải thôn phệ bao nhiêu sinh linh tiên cảnh huyết nhục tinh hoa mới có thể đột phá. Mà bây giờ, lại thêm một cái Thôn Thiên Ma Quán, nuốt hộp ma quan vốn là đã từng đi theo cường giả Thái Ất Kim Tiên, việc chữa trị cần huyết nhục tinh hoa quả thực là một con số trên trời. Nghĩ như vậy, Diệp Lâm lập tức liền cảm thấy nhức đầu.
"Hừ, muốn dưới sự truy sát của Huyết Sát Tông ta mà bình yên rời đi? Thật quá không xem Huyết Sát Tông ta ra gì." Lúc này, phía sau Diệp Lâm truyền đến một tiếng hừ lạnh, Diệp Lâm quay đầu nhìn lại, chỉ thấy vô số phi thuyền màu đỏ máu đang theo phía mình cực tốc lao tới. Mà đứng ở phía trước nhất phi thuyền ba vị lão giả mới là sự tồn tại khiến Diệp Lâm chú ý. Tu vi không nhìn thấu, nhưng loại khí tức nặng nề trên thân thể đã biểu lộ rõ ràng ba người này không đơn giản, nhất là người đứng ở vị trí trung tâm, chỉ nhìn một cái liền biết không đơn giản.
"Nên chạy." Diệp Lâm vỗ vỗ mông hướng thẳng nơi xa độn đi, ba tháng tới, hắn rất có thể sẽ bị truy sát. Trừ khi Huyết Sát Tông không đuổi giết hắn, đáng tiếc, điều này có lẽ không thực tế.
"Tên kia hẳn biết chúng ta đang đuổi giết hắn, tăng tốc độ lên, các ngươi trước từ phía sau chạy đến, những năm gần đây, các thế lực này càng ngày càng không coi Huyết Sát Tông ta ra gì."
"Lần này tông chủ phái chúng ta báo thù là một lẽ, một phần cũng để cảnh cáo, các ngươi tự do hành động, lão phu đi bắt tên tiểu mao tặc này về cho tông chủ." Lão giả đứng ở giữa phi thuyền thản nhiên liếc mắt hai vị lão giả bên cạnh, lập tức hướng nơi xa phóng đi.
Nhìn lão đầu kia rời đi, những lão đầu còn lại đều lộ vẻ mặt thả lỏng. "Khí tức của Nhị trưởng lão càng thêm hùng hậu, so với Đại trưởng lão cũng không kém bao nhiêu, xem ra không lâu nữa, Huyết Sát Tông ta sẽ có hai tôn Thiên Tiên tọa trấn."
"Đến lúc đó, tiêu diệt ba thế lực lớn còn lại ở khu vực thứ ba này, Huyết Sát Tông ta chưa hẳn không thể trở thành thế lực tuyệt đỉnh." Một vị lão giả vuốt râu cười nhạt nói, phảng phất đã thấy một tương lai quang minh vô cùng của Huyết Sát Tông. Vị lão giả còn lại hiểu ý cười một tiếng, không ai nói gì thêm.
"Chết tiệt, lão đầu này đảm bảo là Địa Tiên đỉnh phong, tốc độ nhanh như vậy, khí tức cũng hùng hậu đến cực điểm, xem ra chỉ còn nửa bước là bước vào ngưỡng cửa Thiên Tiên." Diệp Lâm vừa chạy vừa thỉnh thoảng quay đầu nhìn luồng hồng quang đuổi theo không buông phía sau, trong miệng lẩm bẩm.
"Ngươi đoán không sai, lão đầu này đúng là nửa chân bước vào ngưỡng cửa Thiên Tiên, cho dù ngươi mượn nhờ mảnh vỡ Chí Tôn khí, cũng chỉ có thể miễn cưỡng đánh hòa với hắn."
"Trong tinh không tràn đầy nguy cơ, tốt nhất là đừng giao chiến." Âm thanh của Thôn Thiên Ma Quán truyền vào tai Diệp Lâm, vốn là chí bảo của cường giả chí cao, hắn giờ là người mách bảo của Diệp Lâm. Hắn lăn lộn trong Tinh Hà vô số năm, đương nhiên lại quá rõ những quy tắc ngầm trong Tinh Hà, cho nên, hắn nhất định sẽ cho Diệp Lâm những lời khuyên tuyệt vời nhất.
"Không sai, ta cũng không tính giao thủ với lão đầu này." Diệp Lâm gật đầu đáp ứng, cho dù mình có thể giết lão đầu này, cũng phải tốn chút sức, nếu không cẩn thận thì bản thân mình cũng mất mấy chục năm, được không bù mất.
Ngay lúc Diệp Lâm đang đào tẩu, một bàn tay trắng như tuyết đặt lên vai Diệp Lâm, bên tai truyền đến một giọng nói ôn hòa: "Đạo hữu, đừng chống cự, ta bảo vệ ngươi chu toàn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận