Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 1488: Giao chiến

"Cho dù ta chỉ tùy tiện vung một kiếm, thì nó cũng không phải thứ mà chí thánh đỉnh phong có thể dễ dàng ngăn cản."
"Rống!"
Khương Không rống giận, miệng nó tỏa ra mùi hôi thối nồng nặc, khiến sắc mặt Diệp Lâm cũng có chút khó chịu.
"Thằng này, miệng thúi hoắc!"
"Thiên địa, chém!"
Diệp Lâm mượn sức mạnh của thiên địa, trực tiếp một kiếm trấn áp.
Kiếm quang chói lọi không thể cản nổi, khuấy động mây gió, khiến Khương Không, kẻ trước đây bất khả chiến bại, lộ ra một tia sợ hãi trong đôi mắt đèn lồng lớn, quay đầu né tránh một kiếm chí mạng này.
Sau một hồi thăm dò lẫn nhau, Khương Không đứng ở phía xa trong hư không, ánh mắt chăm chăm nhìn Diệp Lâm, tràn đầy ánh mắt khát máu.
Quần áo trên người Diệp Lâm rách nát, lộ ra làn da vàng óng ánh.
"Thân thể ngươi rất trâu bò đúng không, hôm nay ta sẽ dùng Vô Song Thánh Thể để trấn áp ngươi!"
Diệp Lâm không phải kẻ thích khoe khoang, đơn giản là không mặc quần áo đánh nhau sẽ thoải mái hơn.
"Giết!"
Diệp Lâm gầm lên, một quyền nện về phía Khương Không, hư không bị một quyền này xé rách, trên quyền tản ra kim quang nồng đậm, ý trấn áp không ngừng áp chế hư không.
Trước ý trấn áp không thể cản nổi này, ngay cả hư không cũng không ngừng sụp đổ, không chịu nổi sự uy hiểm từ một quyền này của Diệp Lâm.
Vô Song Thánh Thể chính là thể chất mạnh nhất thời Thái Cổ, thời Thái Cổ có Chân Tiên tọa trấn, Vô Song Thánh Thể có thể đứng vào vị thế đó, có thể thấy được sự mạnh mẽ của nó.
Sức mạnh đó được công nhận.
Khương Không cũng không chịu thua kém, một trảo chụp về phía Diệp Lâm, móng vuốt của nó to hơn cơ thể Diệp Lâm cả chục lần, trông vô cùng đáng sợ.
"Ta chính là Tiên Thiên thần thánh, lại có thể thua kém một tên nhân loại nhỏ bé?"
Ầm!
Một quyền của Diệp Lâm nện vào móng vuốt khổng lồ, tạo ra từng đợt sóng, làn da trên móng vuốt như sóng biển lan tỏa khắp nơi.
Nắm đấm bé nhỏ trước móng vuốt khổng lồ, có vẻ yếu ớt không chịu nổi một kích.
Thế nhưng, một tiếng vang giòn truyền ra sau đó, Diệp Lâm một quyền trực tiếp đập xuyên qua móng vuốt, một vệt kim quang xuyên thủng móng vuốt đen khổng lồ.
Dư uy của kim quang không giảm, bắn về phía chân trời.
"Rống!"
Khương Không đau đớn gào lên, một móng vuốt khác hất tung Diệp Lâm ra, nó không bỏ qua cơ hội tốt, một đường đuổi theo, liên tục vỗ vào người Diệp Lâm.
Diệp Lâm như một quả bóng da bị Khương Không đánh qua đánh lại, máu tươi không ngừng tuôn ra.
"Cảm giác đấm đá trúng thịt thế này, đúng là lãng mạn của đàn ông."
"Chết tiệt, đánh đủ chưa? Đến lượt ta!"
Diệp Lâm giận dữ gầm lên, đây là lần đầu tiên hắn bị sinh vật xem như bóng da để đánh, điều này khiến hắn không thể nhịn nổi.
"Vẫn Thánh Quyền, rơi!"
Toàn thân Diệp Lâm tỏa ra kim quang rực rỡ, kim quang chói mắt đến cực điểm, toàn bộ ánh sáng trên thế gian đều bị kim quang này áp chế.
Tất cả tia sáng trước kim quang này đều trở nên bé nhỏ không đáng kể.
Một bóng vàng khổng lồ xuất hiện sau lưng Diệp Lâm, nó hướng thẳng đến Khương Không, một quyền trấn áp.
Mặt đất phía dưới cùng hư không không chịu nổi áp lực to lớn mà không ngừng sụp đổ.
Lực lượng này vượt quá giới hạn chịu đựng của hư không ở đại thế giới Thiên Ma.
"Rống!"
Một móng vuốt khổng lồ kinh thiên hiện ra, chụp về phía bóng vàng.
Cả hai bỏ qua tất cả các chiêu thức hoa mỹ, áp dụng phương thức chiến đấu nguyên thủy nhất.
Cả hai va chạm vào nhau, sức mạnh quy tắc lan tỏa khắp nơi, cho dù là chí thánh giáng lâm, cũng sẽ bị sức mạnh này xoắn nát không chút do dự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận