Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 721: Chỗ tốt

Chương 721: Chỗ tốt.
Ôn Như Tuyết có nhan sắc tuyệt mỹ không chỗ chê, phảng phất là do t·h·i·ê·n đạo tinh xảo điêu khắc mà thành, mỗi một chỗ đều hoàn mỹ không tì vết. Lại thêm vào khí thế ngạo nghễ thiên hạ của Ôn Như Tuyết, khiến người ta sinh ra một cảm giác không cho phép kẻ khác xâm phạm.
Theo phép lịch sự, Diệp Lâm chỉ ngây người trong nửa giây rồi lấy lại tinh thần, định lực của hắn cũng không kém như vậy.
"Khí vận, đến."
Diệp Lâm cầm ngọc khê quát lạnh một tiếng, bên ngoài, ở nơi mọi người không thấy, một con Ngũ trảo Kim Long mà không ai có thể nhìn thấy từ từ ngưng tụ trên năm quận của nhân tộc. Ngũ trảo Kim Long uy nghiêm vô cùng, tùy ý du động thân thể giữa không trung, sau đó khí vận Kim Long dường như có sự đáp lại, một đôi mắt nhìn về phía hòn đảo nơi Diệp Lâm đang đứng.
Sau một khắc, Ngũ trảo Kim Long há to miệng, một vệt kim quang cực nhanh, vượt qua không gian trong nháy mắt đã tới trên hòn đảo. Kim quang từ từ chìm xuống, cuối cùng bao phủ toàn bộ hòn đảo, sau khi tiến vào thế giới nhỏ này, kim quang lập tức bạo phát, hóa thành những ngôi sao nhỏ li ti, dung nhập vào mỗi một sinh linh trong thế giới này.
Một vệt kim quang dung nhập vào thân thể Ôn Như Tuyết, cảm nhận được chùm sáng màu vàng trong thức hải, Ôn Như Tuyết mỉm cười. Có thứ này, bây giờ các nàng có thể nghênh ngang đi ra, có lực lượng khí vận che chở, t·h·i·ê·n đạo căn bản không phát hiện được. Mỗi người dâng ra một sợi khí vận tạo thành khí vận Kim Long khổng lồ, cho nên đây chính là thân phận, thân phận được t·h·i·ê·n đạo thừa nhận. Chỉ cần nắm giữ kim quang này, đó chính là người của thời đại này.
"Tốt, giao dịch giữa ta và ngươi kết thúc, còn những người khác, để bọn họ đến tìm ta ở Vô Danh Sơn." Diệp Lâm nói xong liền quay người định rời đi, hắn vừa nhận được tin tức, Thái Sơ tìm hắn, xem ra là có chuyện gì. Tính tình sư phụ mình như thế nào hắn còn lạ gì, không có chuyện quan trọng thì sẽ không tìm hắn.
"Người đâu, tiễn khách quý của chúng ta."
Nhìn bóng lưng Diệp Lâm, gương mặt Ôn Như Tuyết lại được bao phủ bởi sương mù dày đặc, giọng nói trong trẻo vang vọng khắp đại điện.
Đợi đến khi Diệp Lâm hoàn toàn biến mất, những thân ảnh đáng sợ phía dưới bắt đầu lên tiếng.
"Tông chủ, ngài... ngài có phải là..."
Phía dưới, một nam tử trung niên mặc chiến giáp vàng kim, vẻ mặt nghiêm túc đầy vẻ xúc động. Tông chủ thánh tông của bọn họ từ trước đến nay chưa từng lấy chân diện mục gặp ai, ngoại trừ thái thượng trưởng lão thì không ai biết dung mạo của nàng ra sao, đến bây giờ, bọn họ cũng không biết mặt thật của Ôn Như Tuyết. Lý do tông chủ đưa ra là nàng đang chờ một người, trước khi người đó xuất hiện thì nàng sẽ không lấy bộ mặt thật gặp người.
"Chiến Thiên, chuyện này không cần nói nhiều." Khi nam tử mặc chiến giáp vàng kim kia định hỏi thêm gì đó, Ôn Như Tuyết đã lên tiếng ngắt lời.
Nghe vậy, Chiến Thiên ngậm miệng lại, đừng thấy tông chủ của bọn họ là nữ mà coi thường, đó không phải là nhân vật dễ đối phó, t·h·ủ đoạn của nàng khiến hắn phải tê cả da đầu. Chẳng lẽ đây là trâu già gặm cỏ non sao, Chiến Thiên không nhịn được mà thầm nghĩ trong lòng.
"Tông chủ, việc này có phải có chút qua loa hay không? Trong ba năm tới, những đại k·h·ủ·n·g b·ố thực sự sẽ lần lượt xuất hiện, đến lúc đó Vô Danh Sơn sẽ trở thành mục tiêu của tất cả mọi người."
"Hắn sẽ lâm vào thế không ổn định, cho dù là chúng ta, cũng không có khả năng bảo vệ được, đến lúc đó thì phải làm thế nào?" Lúc này, một lão giả chậm rãi lên tiếng nói.
"Chuyện này ta đã thương lượng với các tông môn khác rồi, lần này có lẽ là một cơ duyên, mặc dù Vô Danh Sơn sẽ trở thành mục tiêu của tất cả mọi người, nhưng Vô Danh Sơn lại đang nắm giữ khí vận của nhân tộc Đông Châu."
"Đây là một quyền hành cực kỳ đáng sợ, đợi đến khi đại thế giáng lâm, quyền hành này sẽ tăng lên vô hạn, đến lúc đó Vô Danh Sơn có thể dựa vào quyền hành này để đứng vào thế bất bại."
Bạn cần đăng nhập để bình luận