Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2293: Thần bí chi địa - kiếm này, hồi ức

"Chương 2293: Thần bí chi địa - kiếm này, hồi ức"
"Hình thái thứ hai tiêu hao rất lớn, đã như vậy, vậy ta liền kéo, kéo tới lúc ngươi mệt mỏi hết sức."
Diệp Lâm vừa tránh né vừa lên kế hoạch tác chiến, bây giờ cứng đối cứng đã không thực tế, hắn có thể làm chỉ có kéo, kéo tới khi Thương Cổ phía sau tự động giải trừ hình thái thứ hai.
Bất quá ở xa còn có hai người nhìn chằm chằm, nhỡ ba người cùng nhau ra tay, mình tuyệt không có đường sống. Phá cục chi pháp, vẫn cần dựa vào chính mình.
Tên: Diệp Lâm Tu vi: Chân Tiên sơ kỳ Mệnh cách: Vận Mệnh Thân phận: Đệ tử của Gia Cát Vân, một trong các Chân Tiên của Thương Khung thánh địa, nắm giữ bối cảnh cực kỳ lớn, thêm thiên tư tuyệt vời, tương lai tiền đồ tất nhiên xán lạn.
Chủng tộc: Nhân tộc Khí vận trị: 145 triệu Vật phẩm duy nhất: Cơ hội tăng cấp cảnh giới một lần [Tăng lên một đại cảnh giới, không có bất kỳ tác dụng phụ nào, không có bất kỳ cái giá nào, không có bất kỳ dây dưa nhân quả nào, đồng thời bổ sung cảm ngộ.] Mệnh lý: [Vận khí không tệ] [Ngộ tính thông thần] [Hỏa Thần chi thể] [Vô Song Huyết Thần thể] [Trăm hoa đua nở] [Thông minh tuyệt đỉnh] [Sát Đạo lĩnh vực] [Vạn Đạo Phù Tổ] [Linh Hồ thánh thể] [Chiến lực vô song] [Ngôn xuất pháp tùy] Vận mệnh: Dừng bước ở Thái Ất Kim Tiên trung kỳ, nhìn bạn tốt của mình chết ngay trước mắt, nhìn những người bạn ngày xưa, hồng nhan từng người chết trước mắt mình, mà bản thân bất lực, cuối cùng hoàn toàn nhập ma, lấy ma thân chết trận, trước khi chết tu vi dừng lại ở Thái Ất Kim Tiên trung kỳ.
[Vận khí không tệ]: Vận khí rất tốt, thường xuyên có thể giúp ngươi hóa nguy thành an.
[Ngộ tính thông thần]: Ngộ tính siêu phàm, tốc độ lĩnh ngộ các công pháp cực nhanh, cùng một công pháp, người khác cần ba tháng, ngươi chỉ cần mấy ngày.
[Hỏa Thần chi thể]: Có được thể chất này, trời sinh thân thiện với hỏa diễm, có lực khống chế độc đáo với hỏa diễm, tu luyện công pháp Hỏa hệ sẽ tiến bộ thần tốc, hơn nữa nếu sử dụng thiên địa linh hỏa chiến đấu, cả hai hỗ trợ lẫn nhau, chiến lực sẽ tăng gấp đôi.
[Vô Song Huyết Thần thể]: Thể chất Chí Tôn vạn cổ, khi chiến đấu có thể uống máu tươi của địch để tăng cường chiến lực, giết càng nhiều người, chiến lực càng mạnh, thể phách bản thân cũng cực kỳ cường hãn, tu luyện tới đại thành có thể bất tử bất diệt, nhỏ máu có thể tái sinh không phải chuyện đùa.
[Trăm hoa đua nở]: Bí pháp huyết mạch truyền thừa, chỉ khi gặp nguy cơ sinh mệnh mới có thể khởi động, một khi khởi động bản thân sẽ bạo tạc, hóa thành ngàn vạn phấn hoa, chỉ cần còn một viên phấn hoa trên đời là có thể tái sinh, cả đời chỉ dùng được một lần.
[Thông minh tuyệt đỉnh]: Trí tuệ như yêu, có cái đầu vô cùng thông minh, có khả năng từ những biến động nhỏ nhặt mà suy đoán tương lai.
[Sát Đạo lĩnh vực]: Lấy sát chứng đạo, giết một người là tội, giết vạn người là hùng, giết trăm vạn người làm vương, giết ức vạn người làm Đế, giết càng nhiều người, tu vi càng mạnh.
[Vạn Đạo Phù Tổ]: Cực kỳ mẫn cảm với phù lục, trời sinh thân thiện với đại đạo phù lục, trên phương diện phù lục, nắm giữ sự lý giải vượt xa người thường.
[Linh Hồ thánh thể]: Trong huyết mạch có một nửa huyết mạch Thiên Hồ, một khi kích phát huyết mạch có thể nắm giữ khả năng câu thông với Thiên Hồ thượng cổ.
[Chiến lực vô song]: Cực kỳ nhạy cảm với chiến đấu, ý thức chiến đấu từ xưa đến nay không ai địch nổi, nếu bị cuốn vào thì tuyệt đối là một cơn ác mộng.
[Ngôn xuất pháp tùy]: Thần thông trời sinh, ngôn xuất pháp tùy, lời nói như vàng ngọc.
Vội vàng liếc qua bảng, Diệp Lâm lần đầu tiên nghĩ mình sắp không nhịn được sử dụng cơ hội tăng cảnh giới duy nhất này, một khi sử dụng, bản thân lập tức có thể bước vào Thái Ất Huyền Tiên.
Đến lúc đó, tất cả nguy cơ trước mắt sẽ được giải quyết.
Nhưng lý trí bảo hắn không thể làm vậy.
Tuyệt đối không được.
Dùng bây giờ chỉ phí hoài.
"Chuột nhắt, ngươi chạy cái gì? Cứ như một con chuột trốn đông trốn tây vậy, lại đây, cùng ta chính diện chiến một trận."
Thương Cổ ở sau lưng thở hồng hộc nói, Diệp Lâm dùng không gian chi lực để né tránh, mấu chốt là hắn đối với không gian chi lực không hề am hiểu, nhất thời không thể đuổi kịp Diệp Lâm.
Cho dù tốc độ của hắn có nhanh đến đâu cũng ở trong giới hạn, mà không gian chi lực lại là sự tồn tại vượt quá giới hạn.
Thêm vào đó, Diệp Lâm thỉnh thoảng ném ra lực lượng thời gian, khiến hắn vô cùng phiền phức.
Mọi người đều biết, thời gian và không gian là hai đại đạo khó lĩnh ngộ nhất từ xưa đến nay, ngay cả hắn còn không am hiểu, hắn không biết Diệp Lâm làm cách nào để lĩnh ngộ.
Bất quá hắn không biết rằng, khi hắn càng đuổi theo càng gần, trong lúc bất tri bất giác đã cách chiến trường rất xa, dần dần thoát khỏi tầm mắt của Lục Thần hai người.
Đột nhiên, Diệp Lâm giống như chuột đang chạy trốn dừng lại, hắn quay người nhìn Thương Cổ đang đuổi tới, nhàn nhạt duỗi ngón tay ra.
"Đây là làm gì?"
Thấy Diệp Lâm luôn chạy trốn đột nhiên dừng lại, trong lòng Thương Cổ không nhịn được dâng lên sự ngờ vực.
"Kiếm ra, hồi ức."
Diệp Lâm nhẹ nhàng phun ra bốn chữ, lập tức ngón tay điểm một cái.
Lập tức, một đạo kiếm khí vô hình xuyên thấu thời gian, không gian, không nhìn tất cả mà chui vào giữa mi tâm Thương Cổ.
Theo kiếm khí vô hình chui vào, Thương Cổ đột nhiên ngơ ngác tại chỗ không nhúc nhích, hai mắt vô thần.
Kiếm này, chính là thần thông Đế đạo Diệp Lâm tự lĩnh ngộ, kiếm này chuyên nhắm vào trái tim của kẻ địch, kiếm ra có thể dẫn ra tất cả những gì trong lòng người trúng kiếm không muốn đối mặt nhất.
Mục đích cuối cùng nhất chính là, dẫn phát tâm ma của người trúng kiếm, dẫn đến bản thân bị tâm ma thôn phệ, từ đó tiêu tán trong thiên địa.
Kiếm này Diệp Lâm từ khi lĩnh ngộ đến giờ đã dùng ba lần, giết ba người, Thương Cổ trước mắt là người thứ tư.
Ở xa Thương Cổ toàn thân ma khí quấn quanh, theo thời gian trôi đi, Diệp Lâm có thể nhận thấy khí thế của Thương Cổ đang dần dần yếu đi.
Còn Thương Cổ sắc mặt dữ tợn, tựa như đang giãy dụa.
"Không...Không phải, ta không phải, ta không phải kẻ bội bạc, không phải, lăn...Lăn đi."
Thương Cổ đột nhiên phát ra tiếng kêu thảm thiết, hình thái thứ hai gọi là Thần Thể đã sớm biến mất, hắn ôm đầu lăn lộn trên bầu trời, cảnh giới đang tụt dốc cực nhanh.
Chân Tiên sơ kỳ, nửa bước Chân Tiên, Thiên Tiên đỉnh phong, Thiên Tiên trung kỳ.
Trong thời gian vài giây ngắn ngủi, tu vi của Thương Cổ từ Chân Tiên sơ kỳ đã rơi xuống Thiên Tiên trung kỳ, đồng thời tốc độ rơi xuống cảnh giới càng lúc càng nhanh.
"Đến phiên ta, giết ngươi, ta cũng sẽ biết bí mật Thần Thể."
Diệp Lâm đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, chỉ thấy không gian trước mắt một trận khuấy động, Diệp Lâm đã tới trước người Thương Cổ, lập tức giơ tay lên, vung Thị Huyết Ma Kiếm chém ra một kiếm.
"Lăn đi, cút cho ta."
Thương Cổ đột nhiên phát ra một tiếng gầm thét, ma khí bản thân lăn lộn.
"Không...Không..."
Hai mắt Thương Cổ khôi phục thanh minh, nhưng nhìn kiếm chém tới, hắn phát ra một tiếng gầm thét cuối cùng không cam lòng, lập tức đầu bị chém thành hai nửa.
Mà nguyên thần trong nháy mắt liền bị ép thành phấn vụn.
"Vậy mà có thể tránh ra."
Diệp Lâm không khỏi kinh ngạc, hắn đây là lần đầu tiên thấy có người ở dưới sự đuổi giết của hồi tưởng mà vẫn có thể tránh ra, Thương Cổ là người đầu tiên.
Nhưng bây giờ tất cả đã hạ màn kết thúc, Diệp Lâm khoanh chân giữa không trung bắt đầu thừa kế tất cả của Thương Cổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận