Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2852: Con đường vô địch - chinh chiến Hư Không Chi Táng 84

"Phu quân, ngươi không sao chứ?"
Nhìn Diệp Lâm suy yếu như vậy, Tô Khinh Ngữ càng thêm lo lắng, nàng đưa tay đỡ lấy Diệp Lâm.
"Không có gì, chỉ là hơi yếu một chút thôi, rời khỏi nơi này trước đã."
Diệp Lâm cố gắng chống đỡ tinh thần nói, lần này vẫn là quá miễn cưỡng, nhưng mà trận chiến này vô cùng thoải mái, đây là trận chiến khiến Diệp Lâm vui sướng nhất.
Thoải mái vô cùng, nhưng điều tiếc nuối duy nhất chính là để một người chạy thoát.
Nhưng cũng không có bao nhiêu tác dụng, sau này có lẽ tên Mị Kiều Kiều sẽ không xuất hiện trong tai hắn nữa.
Bước lên con đường này, hắn tương lai sẽ không ngừng tiến lên, mà những người đã từng giao đấu với hắn, những bại tướng dưới tay hắn, sẽ không được hắn ghi nhớ.
Vì bọn họ không có tư cách đó.
"Chậc chậc chậc, mới vừa tu hành vận mệnh liền ngông cuồng như thế, còn một mình đấu bốn, tiểu tử ngươi thật là biết bay đấy."
"Thế nào? Hiện tại dễ chịu không? Rõ ràng tự thân tình huống đã tệ hại còn muốn giả vờ, vừa rồi con nhỏ kia nếu thật sự ra tay với ngươi, ngươi có đến chín phần sẽ thất bại."
Ngay lúc này, giọng điệu đầy vẻ giễu cợt của Thôn Thiên Ma Quán vang lên bên tai Diệp Lâm, Diệp Lâm chỉ nhếch miệng cười, cơ hội chiến đấu như vậy không có nhiều.
Trong lúc Diệp Lâm tìm nơi chữa thương, thì bên kia, toàn bộ Hư Không Chi Táng đều nổ tung.
Đệ nhất - Diệp Lâm, điểm tích lũy: Bốn mươi hai
Thứ hai - Mị Kiều Kiều, điểm tích lũy: Ba mươi
Thứ ba - Cô Độc Phong, điểm tích lũy: Hai mươi tám
Thứ tư - Bạch Diệp, điểm tích lũy: Hai mươi tám
Thứ năm - Lâm Dịch, điểm tích lũy: Hai mươi tám
Thứ sáu - Dương Phong, điểm tích lũy: Hai mươi tám
Thứ bảy - Kình Thiên Trụ, điểm tích lũy: Mười lăm
Thứ tám - Ma Vân, điểm tích lũy: Mười lăm
Thứ chín: Di Thiên đạo nhân, điểm tích lũy: Mười lăm
Thứ mười: Huyết Đồ, điểm tích lũy: Mười
Nhìn vào mười vị trí đầu trên Kim Bảng, toàn bộ Hư Không Chi Táng lập tức nổ tung.
Trong khoảng thời gian ngắn, mười vị trí đầu trên Kim Bảng càng thay máu một lượt, trừ vị trí của Diệp Lâm là không thay đổi ra thì bốn người trong mười vị trí đầu Kim Bảng ban đầu đã biến mất một cách kỳ lạ.
Tên của những người đứng top 10 trên Kim Bảng biến mất, tất cả mọi người ngầm hiểu biết rõ kết cục.
Điều đó cũng chỉ có một cách giải thích, chính là đã chết.
Liên tiếp có bốn người ngã xuống, mà điểm tích lũy của Diệp Lâm lại tăng lên bốn phần, một điểm tượng trưng cho một cái mạng.
Giờ phút này, mọi người xôn xao bàn tán.
Kim Bảng có bốn người chết, điểm tích lũy của Diệp Lâm lại nhiều hơn bốn phần, những người còn lại không có nhiều biến động, chẳng phải mang ý nghĩa, bốn người này đều bị Diệp Lâm giết chết?
Ý nghĩ vừa xuất hiện, không kể chủng tộc nào, không kể thiên kiêu cấp bậc gì cũng đều bị chấn động.
Đây là khái niệm gì? Diệp Lâm săn giết bốn người đứng top 10 trên Kim Bảng?
Những người có thể lọt vào top 10 Kim Bảng, ai mà không phải là người mạnh nhất? Những thiên kiêu như vậy dù đứng yên cho người khác đánh cũng không gây thương tổn được chút nào, hiện tại lại nói với bọn họ là đều bị Diệp Lâm giết chết? Điều này làm sao không khiến người ta hoang mang được?
Giờ khắc này, toàn bộ Kim Bảng đều bị Diệp Lâm chiếm giữ, hai chữ kia giống như ác mộng, giống như đạo trời chí cao treo ở trên đỉnh cao nhất.
Kim quang tỏa ra càng là chiếu rọi khắp Hư Không Chi Táng.
"Ta có một ý nghĩ rất đáng sợ, không biết có nên nói hay không?"
"Không cần nói, chúng ta biết."
"Cái tên Diệp Lâm này rốt cuộc là ai? Xếp hạng nhất, điểm tích lũy lại thể hiện kiểu nghiền ép dạng dốc đứng, nhân vật như vậy, không nên là hạng tầm thường chứ."
"Không biết, Diệp Lâm rốt cuộc là ai? Ở đâu? Chẳng lẽ là mấy lão già phía đông Ma Vực lặng lẽ bồi dưỡng?"
"Không thể nào, tình hình phía đông hỗn loạn, mấy thế lực lớn lập tức liền khai chiến, còn đâu thời gian đi bồi dưỡng thiên kiêu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận