Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 5328: Con đường vô địch - Kiếm khí này, coi là thật bá đạo

"Đạo hữu, vật này chính là la bàn kiếm vực."
"Nhưng mà đạo hữu, ta nói thật, ngươi tiêu tốn hai ngàn vạn tiên thạch cực phẩm để mua một cái la bàn kiếm vực như thế này, quả thật không lời, không đáng giá."
Đặt la bàn kiếm vực lên mặt bàn trước mặt Diệp Lâm, Huyền Minh tử lúc này mới thoáng than thở nói.
Đây chính là hai ngàn vạn tiên thạch cực phẩm đấy, nhiều tiền như vậy mua thứ gì mà không tốt hơn.
"Ngươi không hiểu."
Diệp Lâm lắc đầu bật cười, sau đó đặt la bàn kiếm vực trước mặt bắt đầu nghiên cứu.
"Được được được, ta không hiểu, ta không hiểu suy nghĩ của những người có tiền như các ngươi."
Huyền Minh tử thở dài một tiếng rồi quay người rời đi, hắn một mình đi đến một nơi xa, ngồi xếp bằng xuống đất, bắt đầu tiếp tục quan sát buổi đấu giá.
Lần này hắn cũng đến đây để đào bảo, thế nhưng hiện tại xem ra, chút tiên thạch cực phẩm trong túi hắn e rằng còn chưa đủ nhét kẽ răng.
Diệp Lâm chậm rãi đặt tay lên la bàn, lập tức tâm thần hoàn toàn chìm vào bên trong la bàn.
Đợi đến khi mở mắt lần nữa, hắn liền phát hiện bản thân đang ở một nơi tối tăm hư vô.
Bốn phía lơ lửng mười hai thanh trường kiếm màu xám, những thanh trường kiếm lơ lửng yên tĩnh giữa không trung, vây hắn ở chính giữa.
Khi Diệp Lâm chậm rãi đưa tay ra, mười hai thanh trường kiếm xung quanh bắt đầu rung nhẹ, thân kiếm rung lên phát ra từng tiếng kiếm reo chói tai.
Ngay sau đó, mười hai luồng kiếm khí cường hoành cực điểm từ bên trong trường kiếm thoát ra, kiếm khí lơ lửng trên đỉnh đầu Diệp Lâm, tỏa ra khí tức vô cùng sắc bén.
Diệp Lâm hơi nhắm mắt, bắt đầu cảm nhận kiếm ý bên trên những luồng kiếm khí này.
Với tu vi và chiến lực hiện tại của hắn, căn bản không cần dùng cái gọi là la bàn kiếm vực này để đối địch, mục tiêu chủ yếu của hắn chính là kiếm ý trên la bàn kiếm vực này.
Vấn đề lớn nhất của hắn hiện tại chính là Kiếm Đạo Pháp Tắc, tốc độ lĩnh ngộ Kiếm Đạo Pháp Tắc ngày càng chậm.
Muốn tăng tốc độ này lên, thì nhất định phải thu thập lượng lớn bảo vật liên quan đến kiếm ý, lĩnh ngộ ý cảnh trong đó, dựa vào ý cảnh để nhanh chóng nâng cao sự lĩnh ngộ của bản thân đối với Kiếm Đạo Pháp Tắc.
"Kiếm khí đến từ thời kỳ Thái Cổ, quả thật bá đạo."
Trong mắt Diệp Lâm hiện lên vẻ khác lạ, mười hai luồng kiếm khí này bá đạo đến cực điểm.
Mà kiếm khí của các đại kiếm tu thời nay so với mười hai luồng kiếm khí này, giống như cừu non gặp lão sói xám, hoàn toàn không có khả năng so sánh.
Thấy vậy, Diệp Lâm chậm rãi nhắm mắt lại, bắt đầu lĩnh ngộ kiếm đạo chân ý trên đó.
Chỉ tham khảo, không sao chép.
Mà ở bên ngoài, sau khi thấy Diệp Lâm đột nhiên nhập định, Huyền Minh tử cũng rất thức thời không quấy rầy Diệp Lâm, chỉ lẳng lặng nhìn màn sáng trước mắt.
Thỉnh thoảng xòe tay ấn một cái lên tảng đá tăng giá trước mặt.
Đương nhiên, mỗi lần chỉ thêm một vạn, so với những con số không ngừng nhảy lên trên đó, một vạn này của hắn vốn chẳng thấm vào đâu.
Món thứ hai, món thứ ba, món thứ tư.
Chờ đến lúc món bảo vật thứ chín được đấu giá, Diệp Lâm cuối cùng cũng mở mắt.
Mà bề mặt la bàn kiếm vực dưới tay hắn thì xuất hiện một vết nứt.
La bàn kiếm vực này về lý thuyết lẽ ra đã sớm phải hỏng rồi.
Nó vốn được kiếm khí bên trong chống đỡ, bây giờ kiếm khí bên trong biến mất, nó cũng không chịu nổi nữa.
Diệp Lâm hơi dùng sức bàn tay, la bàn kiếm vực này lập tức bị chấn thành bột mịn.
Nó đã không còn bất kỳ giá trị nào nữa.
Làm xong tất cả những việc này, Diệp Lâm ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy buổi đấu giá vẫn đang tiếp tục. Hiện trên đài đấu giá là một sợi dây chuyền màu xanh da trời, chính giữa dây chuyền có khảm một viên bảo thạch màu lam biếc, xung quanh viên đá quý tỏa ra từng vầng hào quang màu xanh lam.
Trông vô cùng mỹ lệ.
Mà giá của sợi dây chuyền này đã bị đẩy lên đến ba ngàn vạn tiên thạch cực phẩm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận