Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3283: Con đường vô địch - Thái Ất Huyền Tiên 8

Đối với bất kỳ sinh linh nào trên thế gian này, ngũ tạng lục phủ đều là nơi yếu ớt nhất, dù sao xương cốt toàn thân được tạo ra là để bảo vệ ngũ tạng lục phủ. Dù là Diệp Lâm cũng không thể trốn thoát khỏi quy luật này, dù nhục thân của Diệp Lâm cường đại, nhưng ngũ tạng lục phủ vẫn yếu ớt vô cùng. Ba đạo lôi đình đồng thời giáng xuống, ngũ tạng lục phủ của Diệp Lâm ngay lập tức vỡ nát, nhưng tốc độ của Diệp Lâm còn nhanh hơn, toàn thân tiên lực cấp tốc lưu chuyển, ngũ tạng lục phủ vừa vỡ nát đã được chữa trị hoàn toàn. Vừa chữa trị xong lại vỡ vụn lần nữa, rồi lại chữa trị. Cứ lặp đi lặp lại như vậy, ngũ tạng lục phủ của Diệp Lâm cũng dần dần được tăng cường. Trong quá trình này, Diệp Lâm vừa đau khổ vừa vui vẻ, dù sao cũng không ai có thể chịu đựng được cảm giác đau đớn khi ngũ tạng lục phủ vỡ nát. Dù vậy, Diệp Lâm vẫn có thể giữ vững tâm thần. Một khi tâm thần bị dao động, thì mới thật sự là tai họa. Toàn bộ lôi kiếp kéo dài ròng rã mấy trăm nhịp thở, thánh dược chữa thương quanh người Diệp Lâm cũng đã tiêu hao gần hết. Trong mấy trăm nhịp thở đó, ngũ tạng lục phủ của Diệp Lâm đã bị hủy đi mấy chục lần. Và giờ phút này, sau khi lôi đình tan biến, ngũ tạng lục phủ của Diệp Lâm không còn giống với người phàm, từng cơ quan tựa như được thiên đạo đích thân điêu khắc, hoàn mỹ như một tác phẩm nghệ thuật tuyệt mỹ. Bề mặt tản ra ánh sáng nhạt nhòa, trông vô cùng lộng lẫy. "Hô, giai đoạn thứ nhất đã qua." Trong lòng Diệp Lâm cũng thở phào nhẹ nhõm, thân thể hiện tại của hắn chính là thân thể Thái Ất Huyền Tiên thực sự, chỉ riêng thân thể này thôi cũng đủ để hắn chiến đấu một trận với Thái Ất Huyền Tiên. Chỉ là luồng khí tức nặng nề lơ lửng quanh thân đã đủ để đè chết một cường giả Chân Tiên. Đây chính là uy của Thái Ất Huyền Tiên. "Hô, tiếp theo, sẽ là gian nan nhất." Thả lỏng một chút, sắc mặt Diệp Lâm dần trở nên ngưng trọng. Đây mới chỉ là giai đoạn thứ nhất vượt qua được mà thôi, tiếp theo sẽ là giai đoạn thứ hai, giai đoạn sinh tử thực sự, giai đoạn nguy hiểm nhất. "Nguyên thần xuất khiếu." Diệp Lâm nhắm mắt lại, trên đỉnh đầu một tia sáng lóe lên, một Diệp Lâm thu nhỏ chậm rãi rời khỏi nhục thân của Diệp Lâm đi đến phía dưới lôi kiếp. Nếu xương cốt toàn thân là để bảo vệ ngũ tạng lục phủ thì thức hải chính là nơi bảo vệ nguyên thần. Mà giờ phút này nguyên thần của Diệp Lâm xuất khiếu cũng là thời điểm Diệp Lâm suy yếu nhất. Nguyên thần là căn bản của tu sĩ, nguyên thần vỡ nát đồng nghĩa với sự vẫn lạc thực sự. Oanh, oanh, oanh. Trong tầng mây nặng nề, lôi đình không ngừng tụ tập, từng tiếng vang càng chấn động khiến cả tinh không rung chuyển... "Nguyên thần độ kiếp, bây giờ là lúc hắn yếu nhất, chúng ta có nên ra tay không?" "Ra tay đi, tận dụng thời cơ, nếu bỏ qua cơ hội lần này thì sau này e rằng sẽ không còn cơ hội giết hắn nữa." "Lão già Hứa Trường Sinh kia đang đứng ở bên cạnh, lẽ nào vì người này lại phát động thêm một trận Kim Tiên chi chiến?" Thấy nguyên thần Diệp Lâm xuất khiếu, từng đạo thần niệm trong tinh không bắt đầu trao đổi với nhau. Bọn họ đều là vì giết Diệp Lâm mà đến, trong đó thậm chí còn có hai ba đạo thần niệm Kim Tiên. Hiển nhiên, tốc độ phát triển của Diệp Lâm khiến cả Kim Tiên cũng không thể ngồi yên. Chủ yếu là ba chữ 'vô địch nhân' đè nặng trong lòng chúng sinh. Vô địch nhân mang quá nhiều bất trắc, quá nhiều biến số, nhất định phải diệt trừ. Với sự bá đạo của vô địch nhân, bọn họ đã làm mếch lòng Diệp Lâm, giờ không trừ diệt thì sau này sẽ sinh họa lớn. "Cho dù lại nhấc lên một trận Kim Tiên chi chiến thì sao? Chỉ cần có thể giết tên vô địch nhân này, thì cũng đáng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận