Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 815: Diệp Lâm đơn giản ý nghĩ

Chương 815: Suy nghĩ đơn giản của Diệp Lâm
Bọn họ đâu phải là bùn mà nặn ra. Chỉ riêng những thế lực siêu nhiên yếu nhất trong top mười đã có thể đưa ra đội hình khủng khiếp như vậy rồi, huống chi là những thế lực còn kinh khủng hơn. Một khi họ nổi giận, cả thế giới này sẽ bị chôn vùi theo.
"Ta cũng không có ý định trấn áp quá lâu, ta chỉ muốn tranh thủ một chút thời gian, một chút thời gian cho sinh linh ở thế giới này thích ứng."
"Ta có thể làm chỉ có vậy thôi, đến thời điểm thích hợp, ta sẽ từ bỏ vị trí tông chủ Vô Danh Sơn và minh chủ liên minh, ta muốn đi tìm con đường của riêng mình." Diệp Lâm lắc đầu nói. Hiện tại hắn nói cho cùng, với Vô Danh Sơn chỉ là lợi dụng lẫn nhau mà thôi, tranh thủ cơ hội trước mặt thiên đạo để có chút hảo cảm, tránh bị thiên đạo nhắm vào khi độ kiếp.
Một khi đột phá Thiên Quân, hắn sẽ có thể luyện chế đạo thứ ba phân thân. Khi phân thân thứ ba được hoàn thành, hắn cũng sẽ rời Vô Danh Sơn, một mình đi tìm đạo của mình.
Mỗi thời đại đều có thiên mệnh chi tử của riêng thời đại đó. Người này tuyệt đối không phải là hắn. Mệnh của hắn là do dựa vào bảng để tăng lên mà có. Hắn hiện tại xem như là kẻ "tước chiếm cưu tổ", hắn đang mang trong mình khí vận của toàn bộ Vô Danh Sơn, làm cho thiên mệnh chi tử thật sự không có cơ hội xuất hiện, không thể nào nổi danh.
Một khi hắn thoái vị, người trấn áp nhân tộc biến mất khỏi cương vực, thiên mệnh chi tử kia mới thực sự xuất hiện. Nói cho cùng, Diệp Lâm quá chói mắt. Hắn trấn áp nhân tộc một thời đại, khiến những thiên kiêu không thể nổi danh, một người trấn áp cả một thời đại.
Khi Diệp Lâm đột phá Thiên Quân cũng là lúc hắn rời Vô Danh Sơn. Sinh linh của thời đại này không xứng làm đối thủ của hắn nữa, hắn muốn đi đấu tranh với những yêu nghiệt Thái Cổ kia. Đại thế này chính là cơ hội của hắn, hắn nhất định phải nắm chặt lấy. Vô Danh Sơn đã liên lụy sâu vào hắn, hắn muốn, nhất định phải rời khỏi Vô Danh Sơn.
"Ý nghĩ của ngươi và ta giống nhau." Ngọc Đế vừa cười vừa nói, đại thế này được chuẩn bị cho bọn họ, bọn họ không thể nhặt hạt vừng mà bỏ dưa hấu được. Trời đất bao la, quan trọng nhất là tăng cường thực lực. Còn lại đều chỉ là chuyện nhỏ.
Nửa ngày sau, Diệp Lâm và Ngọc Đế nhìn nhau cười. Hiện tại, thiên địa biến hóa từng giây từng phút, và tốc độ biến hóa rất nhanh. Ngắn thì nửa năm, dài thì mười năm, trong vòng mười năm, chắc chắn sẽ bước vào Thiên Quân. Đại thế cũng cần phải ấp ủ, mười năm sau, thế giới này sẽ sôi sục.
"Trong vòng nửa năm, những thế lực kia nhất định phải tìm được lãnh địa của mình ở Đông Châu, nếu không thiên đạo sẽ trục xuất bọn chúng. Hiện tại đã có rất nhiều chủng tộc nhỏ bắt đầu nương nhờ những thế lực siêu nhiên kia rồi."
"Không chỉ vậy, các thế lực siêu nhiên cũng bắt đầu chân chính giáng lâm xuống Đông Châu."
"Theo như suy đoán của ta, phong ấn này cứ năm năm sẽ được gỡ một lần. Điều đó có nghĩa là trong vài chục năm nữa, Đế sẽ giáng lâm."
"Và thăng tiên môn chắc chắn cũng sẽ xuất hiện. Khoảng cách đến ngày thăng tiên môn giáng lâm chỉ còn vài chục năm nữa thôi. Nắm bắt cơ hội đi Diệp Lâm."
"Hiện tại bề mặt Đông Châu thì bình lặng, nhưng bên trong thì sóng ngầm mãnh liệt, quả bom đã được chôn sâu, một khi nó phát nổ, không ai ngăn nổi."
"Hãy nắm chặt thời gian để nâng cao tu vi đi. Đi đi." Ngọc Đế nói xong thì vẫy tay với Diệp Lâm, sau đó bước một bước rồi biến mất.
Diệp Lâm nhìn tàn tích Thiên Cung trước mắt, quay người đi về Vô Danh Sơn. Tàn tích Thiên Cung này, chẳng bao lâu nữa sẽ có người của liên minh đến tiếp quản, mang hết đồ vật bên trong đến liên minh. Hiện tại hắn cuối cùng cũng biết mục đích của việc lúc trước có năm món đồ ăn gà đến là gì rồi, thì ra là muốn đất, trong chuyện này hắn có thể thừa cơ hành động một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận