Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 1363: Kim Thiền

Chương 1363: Kim Thiền
Tiểu hòa thượng nói xong, nhìn lên tượng Phật Đà một chút, lập tức quay người rời khỏi đại điện.
"Ta Tây Châu, về sau rất lâu không có khách nhân đến, lần này tới khách nhân, thoạt nhìn không hề đơn giản a."
Đợi đến Kim Thiền rời đi, Phật Đà lúc này mới tự lẩm bẩm.
Quanh thân kim quang bao phủ, thoạt nhìn chẳng khác nào một vị Phật Đà chân chính.
"Tây Châu, quả nhiên không tầm thường, là nơi bắt nguồn của Phật giáo. Tương truyền, vào thời Thái Cổ có một vị cổ Phật chuyển thế trùng sinh đến Tây Châu, cuối cùng đặt nền móng vững chắc cho địa vị Phật giáo ở Tây Châu."
"Ở Tây Châu, e rằng bất kỳ thế lực nào cũng không thể so sánh với Phật giáo."
Đứng giữa không trung, Diệp Lâm đầy vẻ tán thưởng. Tây Châu quá đáng sợ, đi một đoạn đường, mười người thấy thì chín người đầu trọc.
Mà yêu thú ở Tây Châu cũng rất nhiều, thế lực yêu thú vô cùng mạnh, trên mặt đất đâu đâu cũng có thể thấy từng đàn yêu thú Thị Huyết.
Bất quá, những yêu thú này rất ngoan ngoãn, đối với người khác có thái độ quả thật cung kính như đối với cha mình.
Xem ra đây đều là kết quả của việc Phật giáo độ hóa. Phật giáo cái gì cũng không giỏi, chỉ giỏi độ hóa, người bị độ hóa, thoạt nhìn cứ như là những con rối của Phật giáo.
"Thí chủ, đường xa mà đến, mệt nhọc rồi."
Diệp Lâm còn chưa dứt lời tán thưởng, không gian trước mắt liền lập tức vỡ tan. Từ trong không gian vỡ tan, một tiểu hòa thượng có ấn ký hoa sen đỏ trên trán chậm rãi bước ra.
Tiểu hòa thượng mặt mày hiền từ nhìn Diệp Lâm.
"Ngươi đây là..."
Diệp Lâm đầy vẻ nghi hoặc, lẽ nào vừa bước vào Tây Châu mình đã bị phát hiện?
Như vậy thì thật đáng sợ. Nếu vừa bước chân vào Tây Châu đã bị phát hiện, vậy có nghĩa Tây Châu đã thành của Phật giáo.
Một giáo phái khống chế một lục địa?
Nếu không khống chế được Tây Châu, Phật giáo sẽ không có được sức mạnh lớn như vậy.
Tuy mình không che giấu thân hình, nhưng đâu phải con mèo con chó nào cũng có thể phát hiện.
"Thí chủ, ta là đệ tử thân truyền của Linh Sơn Phật Tổ. Thí chủ không quản ngại đường xa vạn dặm đến Tây Châu, coi như là khách, sư phụ ta muốn mở tiệc chiêu đãi người một phen."
"Đây cũng là tấm lòng thành của sư phụ ta, mong rằng thí chủ đừng từ chối."
Nhìn Kim Thiền trước mắt, nghe những lời vô cùng chân thành của Kim Thiền, Diệp Lâm đứng giữa không trung, hai mắt lập lòe, trong lòng không biết đang suy tư điều gì.
Chủ nhà, xem ra, Tây Châu quả nhiên thuộc về Phật giáo.
Phật giáo đã lờ mờ trở thành thế lực lớn nhất của Huyền Hoàng thế giới này.
Các lục địa khác đều có người của Phật giáo, mà ở Tây Châu thì tất cả đều là Phật giáo, chậc, thật đáng sợ.
"Được, nếu lệnh tôn đã có lòng như vậy, ta cũng không tiện từ chối. Vừa vặn mới tới Tây Châu, nhân đó tìm hiểu một phen cũng rất tốt."
Diệp Lâm cười ha hả nói, hắn cũng không hề từ chối.
Hiện tại hắn không có lý do gì để từ chối, nhân tiện quen biết một chút người mạnh nhất ở Tây Châu, giao lưu một phen cũng không tệ.
"Tốt, thí chủ mời theo sau lưng ta, ta sẽ dẫn người đến."
Nghe Diệp Lâm đáp ứng quả quyết như vậy, hai mắt Kim Thiền thoáng lóe lên, nhưng không nói gì thêm, nhàn nhạt đáp lời.
Có thể đáp ứng quả quyết như vậy, chỉ có hai khả năng. Thứ nhất, người trước mặt quen biết với sư phụ của mình, nhưng căn cứ biểu hiện của sư phụ thì hai người không hề quen biết.
Vậy chỉ còn khả năng thứ hai, đối với thực lực của bản thân có sự tự tin tuyệt đối.
Người trước mắt tuyệt đối không hề đơn giản, không hổ là người mà sư phụ bảo đích thân ta phải ra nghênh đón.
Kim Thiền đi phía trước, Diệp Lâm theo sát phía sau.
Trên đường đi, vượt qua hơn một nửa Tây Châu. Cuối cùng, sau một canh giờ đi theo Kim Thiền, Diệp Lâm phát hiện một ngọn núi vàng khổng lồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận