Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 1615: Mưu đồ thánh tuyền 2

"Không ngờ thứ này lại dùng tốt đến vậy." Liễu Bạch vừa nói vừa ước lượng lệnh bài trong tay, rồi cùng Diệp Lâm không chút kiêng dè tiến vào Thánh sơn. Thấy Liễu Bạch hành động như vậy, thân ảnh vàng óng giật giật mí mắt. Lệnh bài kia chính là tín vật của Thánh nữ Thương Khung thánh địa, vừa lấy ra liền đại diện cho mặt mũi của Thánh nữ, nếu hắn không nể mặt thì thông tin truyền đến tai Thánh nữ, nàng ta chẳng cần ra tay, chỉ cần trở về Thương Khung thánh địa nói chuyện này, đám người theo đuổi nàng ta đảm bảo sẽ không để cho Thiên Vân Tinh sống yên ổn. Những kẻ có tư cách theo đuổi Thánh nữ Thương Khung thánh địa đều là đệ tử nội môn hoặc thân truyền, từng người là đệ tử chân truyền của Thiên Tiên, con cháu các thế lực hàng đầu, bọn họ coi Thiên Vân Tinh là gì chứ? Cùng lắm chỉ là một thế lực hạng nhất mà thôi. Nếu bọn chúng nổi giận thì Thiên Vân Tinh này có thể tuyên bố giải tán, có thể dâng cả tinh cầu cho người ta. "Hai vị, ta đã đưa các ngươi đến Thánh sơn rồi, chuyện còn lại ta không giúp được nữa, có thu được thần hồn bí pháp hay không thì toàn bộ nhờ vào bản lĩnh của các ngươi." "Ta đã thông báo cho trên dưới Thánh sơn, không ai dám gây phiền phức cho các ngươi đâu. Thôi, ta còn có việc, đi đây." Thân ảnh vàng óng nói xong liền biến mất, hắn không muốn nán lại đây thêm một giây nào nữa. Bây giờ hắn đã đưa hai người này đến Thánh sơn, còn chuyện tiếp theo thế nào thì hoàn toàn dựa vào bọn họ, hắn không phải bảo mẫu. Chỉ một tín vật không thể khiến hắn đem thần hồn bí pháp của Thánh sơn dâng không được. "Bạch huynh, xem ra chúng ta bị cho ra rìa rồi, bây giờ đi đâu đây? Để ta xem nào." Liễu Bạch nhìn bốn phía mây mù, sờ cằm suy tư, còn Diệp Lâm thì đảo mắt nhìn xung quanh. Thánh sơn rất lớn, lớn đến mức một phàm nhân cả đời cũng không đi hết một phần trăm đường của nó. Bọn họ đứng ở đây chẳng có một sinh linh nào, muốn hỏi đường cũng không có cách nào. "Đi thôi, đi hướng đông, trực giác cho ta biết, ở phương đông có thứ chúng ta cần." Sau một hồi suy nghĩ, Liễu Bạch bước một bước về phía trước, thân ảnh dần dần biến mất trước mắt Diệp Lâm, còn Diệp Lâm thì vội đuổi theo. Ở phía bên ngoài Thiên Vân Tinh, có vô số phi thuyền đậu, mỗi chiếc phi thuyền đều đại diện cho một thế lực. "Hóa ra là đại trưởng lão của Thiên Đao Môn, mời vào mời vào." "Ha ha ha, nhân dịp thiếu chủ Thiên Vân Tinh sinh nhật, môn chủ đặc biệt phái ta đến chúc mừng, lần này ta mang theo không ít đồ tốt đấy." "Ồ? Đây không phải là tam trưởng lão của Huyết Sát Tông sao? Sao lại thảm hại thế này? Chẳng lẽ nửa đường bị người đánh chặn?" Một cường giả thấy tam trưởng lão của Huyết Sát Tông đầy bụi đất thì cười nhạo, ai ở khu vực thứ ba không biết sự bá đạo của Huyết Sát Tông chứ, giờ thấy tam trưởng lão Huyết Sát Tông thê thảm như vậy thì sao có thể bỏ qua cơ hội châm chọc chứ. Dù sao thì những kẻ đang chế nhạo đều có cùng cấp độ với tam trưởng lão Huyết Sát Tông. Chỉ có bọn họ mới không sợ Huyết Sát Tông. "Huyết Sát Tông và An Lan Vực đại chiến hơn vạn năm, nội tình cũng hao tổn gần hết rồi nhỉ? Chẳng lẽ lần này trên đường giao chiến với An Lan Vực bị tông chủ nhà ngươi bắt đến đây?" "Vậy thì cũng đáng thương quá nhỉ? Ha ha ha, tam trưởng lão Huyết Sát Tông, ngươi nói ta nói đúng không?" Nghe từng tiếng trêu chọc, tam trưởng lão giận dữ hừ một tiếng, nhưng cũng không làm gì, những người này đều cùng cấp độ với hắn, hắn cũng không thể nổi nóng. "Các vị lo cho mình trước đi, chuyện của Huyết Sát Tông chúng ta không cần các vị quan tâm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận