Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2454: Rung động chiến trường

Chương 2454: Rung chuyển chiến trường.
Nếu ý nghĩ của Diệp Lâm mà để những thiên kiêu thần hồn kia biết, nhất định sẽ khiến đám thiên kiêu đó phát điên.
Một ma nữ thứ hai của Đế đô, chỉ vì người khác nói nàng một câu không hay mà dám xách dao tìm đến tận cửa, trước mắt cha mẹ người ta mà chặt đứt cánh tay đầu tiên.
Người như vậy ngươi bảo tâm tư nàng đơn thuần ư?
Ngươi đang nói đùa đấy à?
"Đúng là như thế."
Nghe Triệu Linh Nhi muốn trả lời, nội tâm thầm nghĩ, bất quá nàng vẫn là cố gắng cười nói: "Diệp Lâm ca ca không cần buồn bã, hỗn độn khí này thực khó luyện hóa, ngay cả Linh Nhi bằng vào tu vi Chân Tiên đỉnh phong mà luyện hóa cũng suýt chút nữa khiến nhục thân tan tành."
"Diệp Lâm ca ca bất quá Chân Tiên trung kỳ, không luyện hóa được cũng là chuyện bình thường thôi."
"Diệp Lâm ca ca cũng không cần miễn cưỡng, dù sao hỗn độn khí này cũng không phải bảo vật tầm thường, nó mà không cẩn thận có thể khiến nhục thân tan tành đấy."
Triệu Linh Nhi lúc này như một người lớn đứng trước Diệp Lâm, dùng tay nhỏ vỗ vai an ủi Diệp Lâm.
Còn Diệp Lâm lại chỉ một mặt thương tâm nhìn nàng, nếu như nha đầu này biết mình đã luyện hóa hơn một trăm sợi, chẳng phải sẽ nổi điên tại chỗ sao?
Nghĩ một chút, vẫn là không nói nữa thì hơn.
Vẫn là để nha đầu này tự tưởng tượng đi.
Oanh.
Ngay khi hai người mỗi người một ý nghĩ khác nhau thì phương thiên địa này đột nhiên truyền đến một tiếng nổ lớn, thiên địa chấn động, bầu trời xuất hiện từng đạo khe nứt.
Mà trên trời cao lại xuất hiện một vầng huyết nguyệt đỏ thẫm, huyết nguyệt treo cao trên bầu trời, ánh sáng màu máu chiếu rọi cả đại địa.
Sau một khắc, trước ánh mắt kinh hãi của Diệp Lâm và Triệu Linh Nhi, những sinh vật vốn đã chết ở phía dưới sống lại, quỷ dị đầy trời cùng với sinh linh vạn tộc.
Toàn thân chúng phát ra hồng quang, hai mắt càng đỏ ngầu vô cùng.
Thân thể chúng chậm rãi đứng dậy, rồi cầm lấy vũ khí đã sớm gãy trên mặt đất.
"Giết."
Một giọng nói tràn ngập sát ý vang lên, hai bên lập tức rơi vào đại chiến, nhất thời, huyết nhục văng tung tóe, đại địa sụp đổ, toàn bộ thế giới rơi vào hỗn loạn.
Mà trên bầu trời, cũng có mấy thân ảnh đang giao chiến lẫn nhau, mỗi một lần giao thủ đều có thể xé rách thương khung, thậm chí ngay cả thế giới này cũng không chịu nổi dư âm chiến đấu của bọn họ mà từng chút một đi vào hủy diệt.
"Cái này..."
Tất cả xảy ra quá nhanh, Diệp Lâm nhanh chóng kéo Triệu Linh Nhi bắt đầu bỏ chạy, đại chiến dưới đất còn đỡ, nhưng đại chiến trên trời, chỉ nhìn dư âm thôi cũng không phải cấp độ Chân Tiên.
Oanh, oanh, oanh.
Từng tiếng nổ vang lên, bất luận bọn họ đi đến nơi nào đều thấy chiến đấu không có hồi kết, dường như cả thế giới đều rơi vào chiến loạn.
Từng đạo thuật pháp đánh ra, giờ phút này, thiên cơ hỗn loạn, nhân quả bị đánh gãy, từng đạo đạo vận tản mát khắp nơi, chấn động đến mức thương khung cũng đang run rẩy.
Diệp Lâm và Triệu Linh Nhi hai người cứ thế lặng lẽ đứng trên trời cao, không có ý định bỏ chạy.
Bởi vì họ phát hiện những sinh linh này dường như không phát hiện ra bọn họ, tự mình chiến đấu, căn bản không có sinh linh nào để ý đến họ.
Răng rắc...
Đúng lúc này, một tiếng nổ lớn vang lên, mặt đất phía dưới sụp đổ, đợi đến khi Diệp Lâm nhìn, chỉ thấy mặt đất đứt gãy, toàn bộ đại lục dường như cũng bị đánh sụp, ngay cả thương khung cũng bị đánh xuyên thủng.
Chiến trường lúc này giống như một biển cả gào thét, Diệp Lâm và Triệu Linh Nhi như một chiếc thuyền con trơ trọi, họ chỉ có thể bất lực đứng trên trời cao.
Thậm chí Diệp Lâm nhìn thấy trên bầu trời một kẻ quỷ dị tùy tiện ra một đòn đã đánh xuyên thương khung, sau đó xuyên qua không biết bao nhiêu khoảng cách, cứ thế mà hóa cả một mảnh tinh hệ thành phế tích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận