Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2631: Con đường vô địch - dương mưu

Chương 2631: Con đường vô địch - dương mưu "Không còn cách nào, đây là một cái dương mưu." Trần Phong sắc mặt có chút khó coi nói, đây chính là một cái dương mưu lộ liễu, nếu bọn họ dám bước lên Triều Thiên Lộ, vậy sẽ cho những kẻ kia lý do ra tay. Đến lúc đó so về nhân số, so về nội tình, căn bản không thể đấu lại, hơn nữa còn có khả năng lớn khiến bọn họ tan rã."Không biết thực lực của công tử bắt nguồn từ đâu, bất kể nó bắt nguồn từ đâu, chúng ta có lẽ nên tin công tử, chờ xem, công tử nói có biện pháp, vậy ắt hẳn đã có biện pháp." Thần Sơn Hà Vũ, người nãy giờ vẫn im lặng, chậm rãi nói. Ba người còn lại nghe vậy cũng im lặng không nói gì, mặc dù không biết thực lực của Diệp Lâm bắt nguồn từ đâu, nhưng theo bản năng, họ lại không tin Diệp Lâm. Điều này thực sự rất khó khăn. Dù sao những kẻ dám cản đường Diệp Lâm đều là thiên kiêu không kém, cho dù không bằng tám dương, cũng tuyệt đối không kém chỗ nào. Cho dù Diệp Lâm có thể giải quyết được những người cản đường, nhưng đến cuối chặng đường, bản thân cũng đã là nỏ mạnh hết đà, còn có sức lực đâu mà khiêu chiến với khôi lỗi? Trong phút chốc, cả căn phòng chìm trong im lặng, thời gian trôi qua rất nhanh, thoáng chốc đã đến ngày thứ hai. Diệp Lâm vẫn yên tĩnh ngồi xếp bằng trong mật thất, cầm chén trà trong tay ngắm nhìn mặt trời mọc ở phía xa. Một vầng thái dương từ từ nhô lên, những tia sáng bùng phát ra xua tan bóng tối trên mảnh đất rộng lớn này, tựa như một tia nắng giữa đêm đen.
Oanh. Đúng lúc này, ở phía xa, một đạo ánh sáng rọi sáng cả thiên địa. Thấy vậy, Diệp Lâm chậm rãi đứng dậy, món đồ chơi này chính là tín hiệu mà Thủy Linh Lung nói, tín hiệu nổi lên cũng có nghĩa là nên hành động. Diệp Lâm từ từ cầm lấy mặt nạ đeo lên, lập tức quay người đẩy cửa gỗ ra. Bên ngoài cửa, mấy chục tôn Chân Tiên cường giả ánh mắt rực sáng nhìn hắn, ai nấy đều cầm vũ khí trong tay, quanh thân càng bao phủ khí tức ba động kinh khủng. Nói không ngoa, chỉ những người này thôi, trong vòng một canh giờ cũng có thể khiến một phương tinh hệ quay về hỗn độn. "Đi thôi." Diệp Lâm nhìn những người này thản nhiên nói, Diệp Lâm rời đi, bốn người sau lưng đi theo, phía sau nữa chính là những đệ tử còn lại của tứ tông. Một đoàn người trùng trùng điệp điệp hướng về trung tâm nhất của Thánh Vương Thành mà đi đến.
Mà cả con đường đều yên tĩnh, không nhìn thấy một bóng người, nhưng nếu nhìn kỹ, có thể phát hiện phía trên tầng mây đứng đầy những thân ảnh, bọn họ đều đang dồn ánh mắt vào Diệp Lâm. "Hừ." Cảm nhận được những ánh mắt không mấy thiện cảm kia, Diệp Lâm hừ lạnh một tiếng. Sau một khắc, chủ nhân của những ánh mắt đó đồng loạt kêu lên một tiếng đau đớn rồi dời mắt đi. "Huyết sát này thật bá đạo." Một cường giả đầu trâu thân người che ngực, sắc mặt khó coi nói. "Hừ, cái tên bắt nạt kẻ yếu, người này là tới khiêu chiến bát dương, cho dù không bằng bát dương, thì cũng không thể kém đến mức nào chứ?" "Ngươi còn dám lén nhìn hắn? Người ta không giết ngươi là may rồi, ngươi có bản lĩnh đi lén nhìn bát dương xem?" Lúc này, một giọng nói tràn đầy mỉa mai vang lên, khiến cường giả đầu trâu thân người lúc trắng lúc xanh. Cuối cùng, hắn âm thầm hừ lạnh một tiếng rồi im lặng. "Tứ tông lại ủng hộ hắn như vậy, rốt cuộc xem trọng điểm gì của hắn?" "Cứ chờ xem, nếu hắn thật sự có thể đánh bại một trong tám dương, vậy thì toàn bộ Thánh Vương Thành sắp biến đổi, toàn bộ liên minh Thiên Thành, cục diện sắp loạn rồi." Có người cười trên nỗi đau của người khác. Bát dương cao cao tại thượng chiếm giữ Thánh Vương Thành vạn năm, khiến cục diện trong vạn năm qua đã sớm được định sẵn, những thế lực đó thâm căn cố đế, lợi ích đan xen. Còn Diệp Lâm hiện tại, giống như một mồi lửa, một ngọn lửa đủ sức thiêu rụi vạn vật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận