Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3105: Con đường vô địch - chí bảo? Diệp Lâm kích động

Chương 3105: Con đường vô địch - Chí bảo? Diệp Lâm kích động "Ta phát hiện ba con chuột, mà còn ngươi biết không, ba con chuột này trên người lại có chí bảo, bất quá cách quá xa, ta không biết là chí bảo gì."
"Thế nhưng từ khí tức ba động của bảo vật mà xét, ta hoàn toàn cảm giác được ba đạo sức mạnh đạo vận cực mạnh, tan vỡ, không gian, thời gian, ba đạo khí tức ba động của đạo tắc."
"Cho nên, ta hoài nghi ba tên này trên người có bảo vật liên quan đến ba đạo đạo tắc này."
Cô Độc Phong vừa mới nói xong, Diệp Lâm cùng Long Ngạo Thiên, cùng với Hoa Giải Ngữ ở bên cạnh đều đồng loạt sáng mắt.
Lĩnh vực của ba người bọn họ còn chưa viên mãn, hiện tại chính là lúc cần những thứ này.
"Đáng tiếc là, ba đạo đạo tắc này vô dụng với ta, ta đều đã lĩnh ngộ, cho nên mới đến hỏi ngươi có cần hay không."
Sau một khắc, tiếng thở dài của Cô Độc Phong truyền đến, trong lúc nhất thời, Diệp Lâm cùng Long Ngạo Thiên liếc nhau, hai người đều có thể thấy sự kiên định trong mắt đối phương.
"Vị trí?"
"Ta cũng không biết ở đâu, ngươi cứ đi theo ngọc phù là được, hai cái ngọc phù này của ta sẽ hấp dẫn lẫn nhau."
Nghe thấy ngữ khí Diệp Lâm đột nhiên trở nên nghiêm túc, Cô Độc Phong cũng không dám đùa Diệp Lâm, ngữ khí lập tức cũng trở nên nghiêm túc nói.
Nói xong, Diệp Lâm đặt ngọc phù trong tay, ngọc phù không hề có tác dụng gì, nhưng mà vào lúc Diệp Lâm thay đổi phương hướng ngọc phù một chút thì ngọc phù bên trên lại lóe lên một tia sáng nhạt.
Đợi đến khi Diệp Lâm hơi dịch sang phải một chút, ánh sáng trên ngọc phù càng ngày càng mạnh, đến cuối cùng, ánh sáng của ngọc phù rõ ràng đạt đến đỉnh điểm.
"Chỗ này, đi."
Nói xong, ba người lập tức phóng về phương hướng mà ngọc phù chỉ dẫn, ba đạo đạo tắc, trong đó hai đạo là Diệp Lâm cần.
Chờ chút nếu có được, dù dùng biện pháp gì cũng phải giữ lại hai đạo mà mình cần.
Một khi liên quan đến việc mình mạnh lên, Diệp Lâm tuyệt sẽ không nhượng bộ.
Giống như Lục Thương trước đó, không có dây dưa lợi ích trực tiếp gì với mình, bất quá sau đó hắn lấy ra đồ vật khiến mình cảm thấy hứng thú nên mới tha cho hắn một mạng.
Đây gọi là trao đổi lợi ích.
Nếu Lục Thương lúc trước thật sự giết Độc Tôn, Diệp Lâm kiên quyết sẽ không dễ dàng thả Lục Thương đi như vậy, cho dù không tiếc hao hết con bài chưa lật cũng phải giết hắn.
"Tiểu tử, vừa rồi có phải ăn một trận thua rồi không?"
Đúng lúc này, trong đầu Diệp Lâm truyền đến âm thanh lười biếng vô cùng của Thôn Thiên Ma Quán.
Diệp Lâm không trả lời, điều này lại càng làm Thôn Thiên Ma Quán thêm khoa trương.
"Thua thì thua, còn không thừa nhận."
"Ngươi mặc dù tu luyện vô địch pháp, thế nhưng nội tình của ngươi quá kém, có thể có thành tựu như vậy, cũng coi như trời phù hộ."
"Biết không, nếu nói nội tình của một phàm nhân là một điểm thì nội tình của ngươi là số âm, thậm chí còn không bằng một phàm nhân."
"Tiên thiên có một số nhân tố, hậu thiên là không thể bù đắp được."
Nghe Thôn Thiên Ma Quán chậm rãi nói, Diệp Lâm không lên tiếng, bởi vì hắn biết Thôn Thiên Ma Quán nói là sự thật, lúc trước hắn thật sự không bằng một phàm nhân bình thường.
May mắn bản thân nắm giữ bảng, mới dựa vào bảng từng bước đi đến bây giờ, đạt được thành tựu như thế này.
"Sao? Nói nhiều như vậy chỉ là để cố tình cười nhạo ta?"
Diệp Lâm cười nhạo một tiếng, Thôn Thiên Ma Quán này đúng là rảnh rỗi sinh nông nổi, cố ý tới cười nhạo mình một trận.
"Cười nhạo ngươi? Không không không, ta không có sở thích xấu xa như vậy, ta đến để đưa cơ duyên cho ngươi."
"Vô địch pháp, hiện tại ngươi tu luyện chỉ là bản cơ sở, hiện tại gặp phải những đối thủ càng mạnh, hiển nhiên bản cơ sở đã không đủ, hiện tại ta sẽ cho ngươi phiên bản gia cường."
Bạn cần đăng nhập để bình luận