Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 632: Kinh khủng hỗn độn hộp kiếm

Chương 632: Hộp kiếm hỗn độn kinh khủng.
Thứ nhất, một lòng dùng chung, kiếm tu coi trọng nhất chính là sự toàn tâm toàn ý, chỉ tu luyện một khắc này kiếm tâm. Cả đời chỉ có một thanh bội kiếm, thậm chí ngay cả đạo lữ cũng chỉ có một. Nhưng bây giờ, hộp kiếm này lại có thể thực hiện một lòng dùng chung, một lòng có thể điều khiển chín chuôi trường kiếm, quả thực quá sức mạnh, không hợp lẽ thường.
Thứ hai, công năng càng thêm nghịch thiên, có thể giúp trường kiếm tiến giai? Cái này cần phải nghịch thiên đến mức nào chứ? Lúc này, Diệp Lâm ôm chặt lấy hộp kiếm, đây quả là một món đồ tốt thực sự. Đợi về, hắn sẽ bàn bạc với khí linh trong đó.
"Đúng rồi sư tôn, vừa rồi con ở trong không gian hồi ức của sư thúc, hình như thấy có người nhìn thấy được con, chuyện này là sao vậy?" Diệp Lâm không khỏi hơi nghi hoặc. Phải biết, đây chính là không gian hồi ức riêng của Thái Hằng, theo lý thuyết mọi người bên trong đều là hồi ức của Thái Hằng, sự tình bất thường như thế căn bản không thể phát sinh. Nhưng sự thực là nó đã xảy ra.
"Muốn biết? Rất đơn giản, đi đột phá Hợp Đạo kỳ đi."
"Bất quá, e rằng ngươi không thể đi tìm kiếm thiên địa linh tủy trong thời gian ngắn được đâu. Đừng quên, ngày mai chính là lúc con ra trận chiến đấu với Ám Ảnh tộc đấy, đi đi." Thái Sơ vừa dứt lời liền biến mất. Diệp Lâm nhìn hộp kiếm trước ngực, lắc đầu, đi về nơi ở. Thiên địa linh tủy, đợi có thời gian nhất định phải đến Tinh Linh tộc một chuyến. Thời gian cũng không còn xa, chỉ trong mấy ngày tới thôi, dù sao lãnh địa của Ám Ảnh tộc cũng ở cạnh lãnh địa Tinh Linh tộc, là khu rừng gió.
Thực lực tổng hợp của Tinh Linh tộc không mạnh, nên lãnh địa của họ chỉ bằng một phần ba quận, mà toàn bộ đều là rừng rậm. Họ tự nhận mình là con của rừng già.
Về đến nơi ở, Diệp Lâm không thể chờ đợi muốn mở hộp kiếm ra xem, nhưng dù làm thế nào cũng không được. Lúc này Diệp Lâm mới hiểu, thì ra là khí linh đang giở trò. Khí linh của vũ khí Thiên Giai đều là một cá thể độc lập, không được họ thừa nhận thì vũ khí cấp Thiên Giai cũng chỉ là một đống sắt vụn, không có chút tác dụng nào.
"Khí linh, sư thúc tổ đã cho ta ngươi rồi, theo lý thuyết giờ ta là chủ nhân của ngươi, ngươi lại đối xử với tân chủ nhân như thế đấy?" Diệp Lâm ngồi trước hộp kiếm, sờ cằm suy nghĩ.
"Ta có tên, xin hãy gọi tên đầy đủ của ta, Hỗn Độn Hộp Kiếm. Còn nữa, chủ nhân cho ngươi ta nhưng không có nghĩa là ta thừa nhận ngươi."
"Muốn được ta thừa nhận, nhất định phải lấy ra thực lực của ngươi, đánh một trận với ta, thắng thì ngươi sẽ là chủ nhân của ta."
"Đương nhiên, đây không chỉ là ý của riêng ta, mà còn là ý của sáu tiểu lão đệ bên trong ta nữa." Lúc này, hộp kiếm trước mắt đột nhiên cất tiếng nói. Diệp Lâm vô cùng ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên hắn thấy hộp kiếm này mở miệng nói chuyện.
Nghe hộp kiếm nói vậy, Diệp Lâm sờ cằm. Hộp kiếm này theo sư thúc tổ nhiều năm, mang theo hơi thở của sư thúc tổ, dù chỉ là một chút hơi thở của Hợp Đạo kỳ cũng không phải là thứ mà mình có thể chống lại.
"Yên tâm, tiểu tử, ta sẽ không ức hiếp ngươi. Ta sẽ dùng chiến lực Hóa Thần Cảnh để đấu với ngươi." Hỗn Độn Hộp Kiếm dường như đoán được ý nghĩ của Diệp Lâm, mở miệng giải thích.
Nghe câu này, Diệp Lâm từ từ đứng lên, mang theo hộp kiếm hỗn độn ra ngoài. Nơi này không phải là chỗ thích hợp để luận bàn. Đến quảng trường, Diệp Lâm ấn hộp kiếm xuống đất, mặt đất xung quanh đều bị chấn vỡ.
Xung quanh, mấy đệ tử tản ra đều chạy tới, cúi chào Diệp Lâm, trên mặt đầy vẻ nghi hoặc, muốn xem tông chủ định làm gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận