Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 4802: Con đường vô địch - Tiểu tử, chơi đùa kết thúc

**Chương 4802: Con đường vô địch - Tiểu tử, trò chơi kết thúc**
"Hay cho một chiêu Chỉ Xích Thiên Nhai."
Ma Hiên nghe vậy cười ha hả, sau đó thản nhiên vung tay, một thanh trường đao màu máu đỏ từ từ ngưng tụ trong tay hắn.
"Tiểu tử, trò chơi kết thúc."
Khuôn mặt đang cười lớn của Ma Hiên lập tức âm trầm xuống.
Tốc độ trở mặt cũng không chậm.
Trò chơi kết thúc, vậy thì kế tiếp, chính là sát chiêu thực sự.
"Đao thứ nhất, Lạc Phong."
Ma Hiên nhẹ nhàng chém xuống một đao, thân hình của hắn cũng đồng thời biến mất trong thiên địa.
Trong khoảnh khắc này, Diệp Lâm lập tức cảm nhận được xung quanh không gian đột nhiên xuất hiện một trận gió nhẹ.
Gió thổi. . .
"Gió? Không đúng."
Diệp Lâm nháy mắt hoàn hồn, mà chẳng biết từ lúc nào, trên cánh tay của hắn đã liên tiếp xuất hiện mấy đạo vết máu.
Từ trong vết máu không ngừng chảy ra máu tươi.
"Hay cho một chiêu Lạc Phong."
"Thảo Tự kiếm quyết, thiên địa vạn vật đều là kiếm, Thủy Long Quyển."
Diệp Lâm đột nhiên vung kiếm, nước biển phía dưới nháy mắt sôi trào, vô số nước biển cuộn trào mà ra, hóa thành từng đạo Thủy Long Quyển xoay quanh bên cạnh Diệp Lâm.
"Phá."
Diệp Lâm lại hừ nhẹ một tiếng, Thủy Long Quyển bốn phía nháy mắt nổ tung, vô tận nước biển hướng về bốn phía dũng mãnh lao tới.
"Lôi Phá."
Trong màn nước biển đầy trời này, Diệp Lâm nhanh chóng khóa chặt vị trí của Ma Hiên, không hề nghĩ ngợi trực tiếp chém ra một kiếm.
Một đạo lôi đình kiếm khí cuồng bạo đến cực điểm chém nát nước biển, hướng về nơi xa bổ tới.
Nhưng một khắc sau, lôi đình kiếm khí kia cứ như vậy tiêu tán trong thiên địa dưới mí mắt Diệp Lâm, vô cùng đột ngột biến mất, tựa như gặp phải một loại lực lượng cường đại nào đó.
Diệp Lâm nhìn một màn này thì hơi nheo mắt lại.
Người này, có chút khó đối phó.
"Đao thứ hai, Tu La trảm."
Thân ảnh Ma Hiên đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Lâm, phía sau hắn là một tôn huyết sắc Tu La đỉnh thiên lập địa.
Huyết sắc Tu La kia trong tay cũng cầm một thanh trường đao.
Mà Ma Hiên cùng huyết sắc Tu La sau lưng càng là đồng thời nâng đao chém xuống.
Trên lưỡi đao tràn đầy vô tận sát khí, còn chưa có rơi xuống, trong lòng Diệp Lâm đã điên cuồng báo động.
"Thảo Tự kiếm quyết, thảo trường."
Diệp Lâm hai mắt nhắm lại, đưa tay chính là chém ra một đạo kiếm khí.
Như vậy còn chưa đủ, sau khi chém ra đệ nhất kiếm, kiếm thứ hai cũng theo đó mà đến.
Kiếm thứ hai sau đó là kiếm thứ ba.
Kiếm khí đợt sau mạnh hơn đợt trước.
Ngược lại, Tu La đao khí của Ma Hiên không ngừng bị kiếm khí làm cho suy yếu.
Thảo trường, giống như cỏ nhỏ mới sinh trưởng khỏe mạnh, một kiếm càng so một kiếm mạnh hơn, mượn đao thế của đối phương để trợ giúp kiếm thế của bản thân.
Chính là bá đạo như vậy.
Theo từng đạo kiếm khí bổ vào phía trên huyết sắc đao khí ở nơi xa, uy lực đao khí kia cũng không ngừng suy yếu, thậm chí đến cuối cùng, ngay cả trên thân thể huyết sắc Tu La sau lưng Ma Hiên đều không nhịn được xuất hiện vài vết rách.
"Một kiếm cuối cùng, tách ra."
Diệp Lâm chém ra một kiếm cuối cùng, đao khí khủng bố đến cực điểm trước mắt nháy mắt vỡ vụn, ngay cả huyết sắc Tu La sau lưng Ma Hiên cũng cùng nhau vỡ vụn, mà toàn bộ thân hình Ma Hiên không ngừng lùi lại.
"Đây là kiếm pháp gì? Thật là một loại kiếm quyết quỷ dị."
Khó khăn lắm mới ổn định được thân hình, nội tâm Ma Hiên khuấy động không thôi.
Vừa rồi những đạo kiếm khí nhìn như mềm mại kia, lại không ngừng hấp thu đao khí của mình, bản thân càng dùng sức, đao khí trôi qua càng nhanh.
Kết quả là, kiếm khí của đối phương càng ngày càng mạnh, đao khí của mình càng ngày càng yếu, một đao chém ra, nhưng tựa như lại không có chém ra được.
Cũng không có tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng.
Ngược lại, bản thân còn bị đối phương đánh lui.
"Ma Hiên, Ma Soái gọi ta đến giúp ngươi, một con bò sát đến từ khu vực thứ ba lâu như vậy còn không giải quyết được, ngươi thật là vô dụng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận