Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 640: Phách lối vô cùng Ám Ảnh tộc truyền nhân

Chương 640: Phách lối vô cùng, truyền nhân Ám Ảnh tộc.
Một khi Diệp Lâm gặp chuyện ngoài ý muốn, những yêu ma quỷ quái kia sẽ lập tức nhảy ra. Không có tông chủ với quyền hành mạnh mẽ, trận đại chiến này e rằng không thể giải quyết được gì.
Lần đại chiến này rầm rộ như vậy, hoàn toàn nhờ vào quyền lực mà Diệp Lâm đang nắm giữ.
Diệp Lâm thì híp mắt gõ bàn, trong lòng tự nhiên hiểu rõ mục đích của Ám Ảnh tộc lần này. Tám phần khả năng trên người truyền nhân kia có vật do Ám Ảnh tộc đưa.
Mượn danh nghĩa khiêu chiến, dùng vật kia để giết mình.
Chớp mắt có thể chém giết bảo vật của Hóa Thần cảnh, hơn nữa không ít.
Những bảo vật này một khi khởi động, trong nháy mắt, ngay cả chân quân Hợp Đạo kỳ cũng không kịp phản ứng.
"Lần này ta phải đi."
Suy tư một lát, Diệp Lâm nhàn nhạt mở miệng.
"Lần này ta nếu không đi, sĩ khí sẽ giảm mạnh. Ám Ảnh tộc lần này chơi chính là dương mưu, nếu ta không đi, Ám Ảnh tộc bên kia sẽ tăng sĩ khí. Mà ta hiện tại vừa mới lên làm tông chủ không lâu."
"Trong toàn bộ nhân tộc ngũ đại cương vực, vẫn còn rất nhiều người chưa nghe qua danh ta. Mà lần này, Ám Ảnh tộc làm ra động tĩnh lớn như vậy, e rằng đã có rất nhiều người biết."
"Bọn họ đều đang chờ. Nếu ta không đi, chỉ sợ sẽ có người không phục."
Hai mắt Diệp Lâm lóe lên tia sáng nguy hiểm, chậm rãi đứng lên.
"Tông chủ, đã như vậy, vậy hãy cầm vật này. Vật này vào thời khắc mấu chốt có thể ngăn cản một kích chí mạng, cho dù là một kích của chân quân Hợp Đạo kỳ cũng có thể cản."
"Ta hoàn toàn tin tưởng thực lực tông chủ, thế nhưng để tránh Ám Ảnh tộc bên kia có mục đích không thuần."
Lúc này, Gia Cát cầm một cái kiếm phù đưa tới trước mặt Diệp Lâm, nhẹ nói.
Diệp Lâm gật đầu nhận lấy kiếm phù.
"Đa tạ, đi thôi."
Diệp Lâm nói xong, liền được ba vị chân quân hộ tống tiến về biên giới, còn ba vị chân quân khác thì lặng lẽ biến mất.
Việc truyền nhân Ám Ảnh tộc ở biên giới kêu gào đã được hai đại tộc đàn biết, tất cả mọi người đều tập trung chú ý vào trận chiến này.
Vậy nên, thừa dịp lúc này, ba đại quân đoàn nghìn tỷ của nhân tộc chậm rãi xuất phát, vòng qua một khoảng đường lớn, từ hai bên hông đại quân Ám Ảnh tộc đánh tới.
Tuy tu sĩ hành động rất nhanh, nhưng đại quân xuất phát như vậy thì tốc độ cũng sẽ chậm lại. Bất quá, thời gian ước định cẩn thận khai chiến cũng vừa vặn, không chậm trễ.
"Hừ, đã qua nửa canh giờ rồi, cái tên tân tông chủ nhân tộc kia có phải sợ quá không dám đến không? Còn tông chủ nhân tộc, để một thằng nhóc ranh con chưa mọc đủ lông làm cái gì mà tông chủ?"
"Nhân tộc các ngươi có một hai kẻ ngu ngốc thì còn chấp nhận, chẳng lẽ toàn bộ đều là ngu ngốc sao? Đi theo một tên ranh con còn chưa mọc đủ lông làm càn? Cơ nghiệp ức vạn năm của nhân tộc e rằng sẽ hủy hoại chỉ trong chốc lát."
Tại khu vực giảm xóc trăm dặm ở biên giới, một sinh vật hình người đầu dài hai sừng, sau lưng mọc một đôi cánh, toàn thân màu tím đen, nhìn đám quân nhân tộc dày đặc trước mắt, miệng không ngừng kêu gào nói.
Giọng điệu cùng vẻ mặt tràn đầy khinh thường, phía sau hắn, vô số đại quân Ám Ảnh tộc ra sức phụ họa, thỉnh thoảng phát ra tiếng gầm giận dữ kinh thiên động địa.
Một cỗ khí thế khó tả hướng về phía nhân tộc trấn áp mà đến.
Mỗi người đều có khí thế riêng, mà khi nhiều người tập hợp lại, khí thế đó sẽ tạo thành một loại sức mạnh không tầm thường.
Tuy nhìn không thấy, nhưng cảm giác áp bách vô hình sẽ chỉ ngày càng nặng.
Giống như hai đại quân đoàn đối chiến, tướng quân phe này còn chưa đến, phe kia dưới sự dẫn đầu của tướng quân, phát ra tiếng gầm kinh thiên động địa, một cỗ khí vô hình đã trấn áp lại.
Bên này sẽ không tự chủ sinh ra cảm giác sợ hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận