Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 446: Ma kiếm

Diệp Lâm trầm tâm tĩnh khí, đem thần hồn thăm dò vào Tru Tà bên trong, sử dụng cường đại thần hồn lực lượng bắt đầu loại bỏ ký ức tàn hồn của tà ma này. Mà tàn hồn tà ma sau một phen luyện hóa vừa rồi đã suy yếu đến không còn hình dạng, lúc này chỉ có thể trơ mắt nhìn Diệp Lâm loại bỏ trí nhớ của mình, mà không làm được bất cứ chuyện gì. Mà ký ức tàn hồn của tà ma, có rất nhiều vật có giá trị, điểm này là không thể nghi ngờ. Tu sĩ có một loại pháp thuật, tên là sưu hồn, loại pháp thuật này có thể trực tiếp xem xét ký ức của người khác, hơn nữa còn có thể cướp đoạt ký ức của người khác. Thế nhưng Diệp Lâm không có đối với tàn hồn tà ma này làm như thế, sưu hồn loại pháp thuật trấn áp này, là tu sĩ cấp cao chuyên môn dùng để đối phó tu sĩ cấp thấp. Mà bây giờ tàn hồn tà ma mặc dù chỉ là tàn hồn, nhưng dù sao đỉnh phong thực lực của người ta thấp nhất cũng phải là chân quân, hắn cũng không dám tùy tiện làm. Vạn nhất lật thuyền trong mương vậy coi như xong, cho nên Diệp Lâm căn bản không cần sưu hồn, trực tiếp xóa bỏ. Toàn bộ quá trình, ròng rã kéo dài nửa canh giờ, sau nửa canh giờ, trán Diệp Lâm xuất hiện mồ hôi rậm rạp chằng chịt. Đây chính là một công trình lớn, cho dù là bây giờ hắn, đó cũng là một công trình lớn. Bất quá may mắn, tất cả đều theo ý nghĩ của hắn mà tiến hành, ký ức tàn hồn của tà ma này đã bị hoàn toàn loại bỏ. Sau đó khí linh Tru Tà bắt đầu dung nhập vào tàn hồn của tà ma, mặt ngoài Tru Tà bắt đầu chậm rãi xuất hiện từng đạo đường vân màu tím đen, phảng phất đang hướng về một loại phương hướng không biết tiến hóa. Mà Diệp Lâm cứ như vậy lẳng lặng nhìn, hiện tại những gì nên làm hắn đều đã làm xong, hiện tại chỉ có thể dựa vào Tru Tà. Sở dĩ coi trọng Tru Tà như vậy, cũng là bởi vì Tru Tà là thanh vũ khí đầu tiên của hắn, hắn Diệp Lâm là một người nhớ tình bạn cũ, nếu không thì đã không dùng nhiều tiền như vậy để nâng Tru Tà lên tới Linh khí Địa giai. Theo đường vân màu tím đen trên mặt ngoài Tru Tà ngày càng nhiều, liên hệ giữa Diệp Lâm và Tru Tà cũng càng ngày càng sâu. Quá trình này, ròng rã trôi qua một canh giờ, và Tru Tà đã tiến hóa hoàn thành, lúc này Tru Tà vây quanh Diệp Lâm xoay tròn cấp tốc. Bên trong Tru Tà, một người có thân thể cao lớn, toàn thân có đường vân màu tím đen đáng sợ đang nhìn Diệp Lâm, hai mắt tràn đầy kính trọng. Nhìn xem lúc này Diệp Lâm, thân kiếm bị đường vân màu tím đen quấn quanh, bốn phía trường kiếm, quấn quanh lấy sương mù màu tím đen, giống như một thanh ma kiếm. Ngay cả bộ dạng khí linh cũng là một loại tà ma. Dù sao khí linh này chính là do hắn bạo lực thúc giục mà sinh ra, Tru Tà tiến hóa thành một thanh ma kiếm. “Chủ nhân.” Một thanh âm từ trên Tru Tà truyền ra, hiển nhiên, đây là âm thanh của khí linh. Và một khắc sau, Diệp Lâm liền trở lại bình thường. Mặc kệ hắn, ma kiếm thì ma kiếm, dù sao hắn Diệp Lâm có khả năng trấn áp được. “Lần này thu hoạch rất tốt, đi thôi.” Diệp Lâm rất hài lòng gật đầu, mà Tru Tà thì hóa thành một chuỗi kiếm hoàn quấn quanh trên cánh tay Diệp Lâm, Diệp Lâm liền cấp tốc rời khỏi lòng đất trống rỗng này. Chờ đến lúc tới mặt đất, Thâu Thiên cứ như vậy yên tĩnh ngồi trên phi thuyền chờ Diệp Lâm. “Đi ra rồi?” Phát giác được Diệp Lâm đến, Thâu Thiên mở to mắt nhìn Diệp Lâm. “Ừ, đi thôi, chỗ tiếp theo, chúng ta phải nắm chắc thời gian.” Diệp Lâm gật gật đầu, hai chân đạp lên phi thuyền, sau đó phi thuyền hóa thành một đạo lưu quang hướng về nơi xa bay đi. Lúc Diệp Lâm đang bận rộn ở bên này, thì ở bên kia, trong Thần Kiếm Thành, một quảng trường khổng lồ, đầy ắp người. Giữa trung tâm quảng trường, một thanh niên yên tĩnh ngồi trên mặt đất, và bốn phía thanh niên, kiếm ý dày đặc vờn quanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận