Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 951: Kiếm Vô Song 2

"Hảo huynh đệ của ta, tri kỷ của ta, cũng coi là Bá Nhạc của ta, cứ như vậy vẫn lạc?"
"Là người nào ám toán Cố Cửu?"
Kiếm Vô Song tiếp tục nói.
Hắn muốn vì hảo huynh đệ này của mình báo thù.
"Gia sư bị môn chủ Cửu Âm Môn, Nam Cửu Âm ám toán, cuối cùng bỏ mình."
Thiếu nữ ôm trường kiếm, nghiến răng nghiến lợi nói, tên Nam Cửu Âm kia chỉ là tu vi Hợp Đạo cảnh sơ kỳ, ngang với Cố Cửu, nhưng lại hoàn toàn không phải đối thủ của Cố Cửu.
Vì giết Cố Cửu, hắn đã thừa dịp Cố Cửu sơ hở, không tiếc tốn giá cao thuê hai tôn chân quân Hợp Đạo kỳ sơ kỳ trợ chiến, ba vị chân quân Hợp Đạo kỳ, Cố Cửu dù mạnh mẽ đến đâu cũng không thể nào ngăn cản được.
"Nam Cửu Âm?"
Nghe thiếu nữ nói, Kiếm Vô Song tự lẩm bẩm, cái tên Nam Cửu Âm này hắn đã từng nghe qua, môn chủ Cửu Âm Môn, tuy là chân quân Hợp Đạo cảnh, nhưng lại là kẻ xảo trá, vì đạt được mục đích không tiếc mọi giá, không đạt mục đích thề không bỏ qua.
Mà ngoài Nam Cửu Âm, Cửu Âm Môn còn có một thái thượng trưởng lão Hợp Đạo cảnh sơ kỳ sắp xuống mồ.
"Đi, dẫn ta đi."
Kiếm Vô Song sờ soạng trong hư không, cuối cùng mò được bả vai thiếu nữ, vỗ vỗ bả vai cô ta nói.
"Đi? Đi đâu?"
Thiếu nữ đầy vẻ mờ mịt, bị Kiếm Vô Song làm cho không hiểu chuyện gì.
"Dẫn ta đến Cửu Âm Môn."
Kiếm Vô Song tiếp tục nói, thiếu nữ nghe vậy, hơi kinh ngạc nhìn Kiếm Vô Song.
Lần đầu tiên thấy Kiếm Vô Song, thiếu nữ đã không hề có hy vọng gì, trong mắt nàng, Kiếm Vô Song chỉ là một người mù, hơn nữa quanh người cũng không có khí tức đặc hữu của người tu luyện mà sư tôn cô đã nói.
Một người như vậy, nhìn thế nào cũng không giống một người tu hành.
"Thúc thúc, Cửu Âm Môn rất mạnh, đến cả gia sư còn chết ở đó, chuyến này ta chỉ vì thực hiện tâm nguyện của gia sư, bây giờ đã đạt thành rồi, ta phải đi."
"Thúc thúc, ta sẽ không dẫn ngươi đi Cửu Âm Môn, gia sư đã chết, ta không muốn huynh đệ tốt nhất của người cũng vì hắn mà bỏ mạng, sư phụ mỗi ngày đều nhắc đến ngươi, nói ngươi là người khiến ông kính nể nhất."
"Thúc thúc, người về đi, để con đi, thù của sư phụ con, con sẽ báo."
Thiếu nữ nói xong, ôm trường kiếm, đầy mặt quật cường hướng chân núi đi, nàng muốn ẩn danh, cố gắng tu luyện, chờ đến khi tu luyện mạnh mẽ như sư phụ mình, liền đến Cửu Âm Môn tự tay báo thù cho sư phụ.
"Đừng nói nhảm nhiều như vậy, cũng tự đại như sư phụ ngươi, cũng cố chấp như thế."
Kiếm Vô Song một tay nắm lấy bả vai thiếu nữ, sau đó tiện tay vung lên, phá tan không gian trước mặt, túm lấy thiếu nữ bước vào trong hư không.
"Chỉ cho ta phương hướng, nói thêm câu nào nữa, ta sẽ chặt một chân của ngươi."
Kiếm Vô Song túm bả vai thiếu nữ đứng trong dòng xoáy hư không, lạnh lùng nói, lúc này thiếu nữ đầy vẻ hoảng hốt, toàn thân run rẩy, giờ khắc này, nàng sợ hãi.
Nàng đã biết đến sự đáng sợ khi bị Kiếm Vô Song chi phối.
"Cái này... bên này."
Thiếu nữ run rẩy chỉ một hướng, thấy thế, Kiếm Vô Song liền nắm bả vai thiếu nữ hướng phía trước bay đi.
"Nói cho ta biết, ngươi tên gì?"
Trên đường đi, Kiếm Vô Song mở miệng hỏi.
"Cố Tiểu Thất."
Bị Kiếm Vô Song nắm trong tay, Cố Tiểu Thất thở mạnh cũng không dám, giọng nói yếu ớt.
"Tiểu Thất? Ha, tên không tệ."
Kiếm Vô Song khẽ cười một tiếng nói, quả nhiên là theo phong cách đặt tên của tên kia, Cố Tiểu Thất, không tệ.
"Thúc, đến rồi."
Nghe Cố Tiểu Thất nói, Kiếm Vô Song dừng bước lại, nhìn xuống dãy núi phía dưới, trong dãy núi, có những con đường, còn có cả những đảo nổi lơ lửng giữa không trung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận