Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 821: Tiểu Hồng gặp nạn

Chương 821: Tiểu Hồng gặp nạn
Nhưng chưa kịp để Phượng Hoàng Hỏa thiêu đốt bao lâu, Bỉ Mông Thú toàn thân đã tỏa ra hào quang màu tím, trực tiếp ngăn cách Phượng Hoàng Chân Hỏa.
Phượng Hoàng Chân Hỏa đối mặt với hào quang màu tím này căn bản không có chút sức chống cự nào, từng chút từng chút bị hào quang màu tím làm tan rã.
"Chim lông tạp, hóa ra ngươi là hậu duệ thần thú Phượng Hoàng, trách không được thực lực yếu như vậy mà vẫn có thể khiến ta chật vật như thế, thần thú nhất tộc, ta đã rất lâu chưa từng ăn rồi, để ta nếm thử hương vị của ngươi thế nào."
"Thịt thần thú, thật khiến người ta hoài niệm."
Bỉ Mông Thú toàn thân bao phủ hào quang màu tím, cười ha hả nói, sau đó một cánh tay hướng về Tiểu Hồng chộp tới, trên cánh tay quấn quanh lấy hào quang màu tím, Phượng Hoàng Chân Hỏa căn bản không thể gây ra tổn thương hữu hiệu cho nó.
Nhìn thấy cánh tay cường tráng kia, Tiểu Hồng hai mắt đột nhiên co lại, hắn hiện tại cuối cùng cũng biết vì sao mình không thể làm gì được Bỉ Mông Thú này, kẻ này căn bản không phải là tu vi Thiên Quân.
Vừa rồi hắn đã thấy trên thân Bỉ Mông Thú xiềng xích đáng sợ vô cùng, xiềng xích này nếu mà quấn quanh người mình, mình sẽ không thể động đậy, mà Bỉ Mông Thú lại có thể cứng rắn chống lại xiềng xích mà còn đối đầu với mình không rơi vào thế hạ phong.
Cuối cùng, Bỉ Mông Thú này lại là tu vi Bán Tiên, tức là nói, phong ấn này là một tòa trận pháp dùng để trấn áp Bán Tiên cường đại.
Như vậy thì mới giải thích được, trải qua phong ấn trấn áp, tu vi Bỉ Mông Thú bị bào mòn từng chút, dẫn đến hiện tại lâm vào thời kỳ suy yếu cực độ.
Nhưng mà khi mình vừa đại chiến với Bỉ Mông Thú, uy năng xiềng xích vốn tồn tại hàng ngàn vạn năm cũng bị bào mòn gần hết, bây giờ phong ấn đang yếu đi, Bỉ Mông Thú cũng bắt đầu mạnh lên.
"Chết tiệt, đi."
Thấy vậy, Tiểu Hồng không còn ham chiến nữa, đánh tiếp có lẽ mình sẽ toi mạng, một khi phong ấn phá, mình căn bản không phải đối thủ của Bỉ Mông Thú này.
"Ha ha ha, chim lông tạp, bây giờ muốn chạy? Chậm rồi."
Thấy Tiểu Hồng muốn chạy, Bỉ Mông Thú cười ha hả một tiếng, đánh xong liền nghĩ chạy? Trên đời này làm gì có chuyện đơn giản như vậy?
Sau một khắc, Tiểu Hồng chỉ cảm thấy mắt tối sầm lại, cả con chim trực tiếp bị bàn tay khổng lồ kia tóm lấy.
"Chim lông tạp, để ta nếm thử mùi vị của ngươi, nơi này đã rất lâu không có sinh linh nào tới, trước đây đến toàn là mấy sinh linh cấp thấp, thực sự không có hương vị."
"Mà bây giờ, lại bị ta bắt được một hậu duệ thần thú, ăn ngươi, ta có thể khôi phục một phần tu vi, phong ấn này, cũng nên phá."
"Bất quá so với ngươi, vẫn là hương vị của ngươi khiến ta mê mẩn nhất."
Nói xong, Bỉ Mông Thú liền dời ánh mắt về phía Thái Nguyên đang chơi trò chơi nhà chòi với năm bộ khô lâu ở đằng xa.
"Ta dựa vào, Tiểu Hồng bị bắt được? Lần này xong rồi, lần này xong rồi."
Thấy vậy, Thái Nguyên đầy mặt kinh hãi, Tiểu Hồng thế mà bị tên to xác này bắt được, thoạt nhìn lành ít dữ nhiều, xem ra mình cũng chạy không thoát.
Sớm biết mình tới chọc tên to xác này làm gì, chẳng phải là rỗi hơi tìm việc sao?
"Không gấp, không gấp."
Bỉ Mông Thú khẽ động tâm thần, năm bộ khô lâu liền chuyển chân đi tới cửa động, chặn lối ra duy nhất, cắt đứt sinh cơ của Thái Nguyên.
Cả đời tu vi của mình dưới sự trấn áp của phong ấn, hiện tại đã còn lại không bao nhiêu, mà một khi mình vận dụng tu vi, phong ấn sẽ khởi động uy năng mạnh hơn, trực tiếp trấn áp mình.
Mặc dù trận pháp này đã trở nên yếu ớt vô cùng, nhưng không phải là mình bây giờ có thể cứng rắn đối kháng, cho nên hắn vẫn luôn dùng nhục thân đối kháng với Tiểu Hồng, nếu không phải Phượng Hoàng Chân Hỏa quá phiền, hắn cũng sẽ không vận dụng tu vi.
Cũng chỉ vận dụng một phần nhỏ, phong ấn này suýt chút đã khởi động toàn bộ uy năng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận