Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3340: Con đường vô địch - đây chính là tông chủ nữ nhi a

"Chương 3340: Con đường vô địch - đây chính là con gái tông chủ a"
Liễu Bạch vừa nói xong liền đưa tay phải ra, chỉ thấy trên tay phải ánh sáng lóe lên, một bộ quyển trục màu vàng liền xuất hiện trong tay Liễu Bạch, Liễu Bạch cầm quyển trục màu vàng ước lượng.
Mà ở trên quyển trục màu vàng kia thì viết một hàng chữ kiểu vàng, lờ mờ có thể thấy được mấy chữ “nhất khí”.
“Thứ tư, ngươi cho rằng chỉ bằng mấy tên cá thối tôm tép các ngươi cũng giết được ta sao? Chỉ ba tôn Thái Ất Huyền Tiên đỉnh phong thôi à? Cũng không khỏi quá xem thường ta Liễu Bạch rồi đấy?”
Liễu Bạch nói xong, hai mắt còn hiện lên một tia khinh thường.
Chỉ có mấy tên cá thối tôm tép này cũng dám nói vây quanh mình? Thật sự là trò cười cho thiên hạ.
“Tốt, tốt, tốt, Liễu Bạch, bản tọa cho ngươi đường sống mà ngươi không đi, nhất định muốn tự tìm đường chết, đã như vậy, vậy cũng đừng trách bản tọa không khách khí.”
“Hôm nay, ngươi không đi cũng phải đi, đợi bắt được ngươi đến Vô Nhai Thánh Địa chắc chắn sẽ rút da móc gân, đoạn tiên cốt của ngươi, để ngươi sống không được, muốn chết không xong.”
Nam tử trung niên nghe những lời này của Liễu Bạch thì tức đến méo cả mặt, tu luyện đến nay có ai dám nói với hắn như vậy?
Mặc dù hắn là tu vi Thái Ất Huyền Tiên đỉnh phong, thế nhưng những nội tình Kim Tiên của đại giáo khi thấy mình cũng phải nhường nhịn vài phần.
Mà bây giờ, chính mình lại bị một tên nhãi ranh như vậy răn dạy, đúng là không thể nhịn nổi nữa rồi.
“Các vị đạo hữu, cùng nhau xuất thủ, cố gắng bắt sống hắn, chúng ta còn muốn ép hỏi tin tức thánh nữ từ miệng tên nhãi ranh này.”
Nam tử trung niên nói xong, mấy đạo thân ảnh đứng quanh người hắn đồng loạt gật đầu.
“Đại trưởng lão yên tâm, chúng ta cùng nhau xuất thủ cho dù là Kim Tiên lĩnh ngộ một thành pháp tắc cũng phải lùi bước, huống chi chỉ là một tên nhãi ranh này.”
“Kết trận, tên nhãi ranh này trơn như cá chạch khó bắt vô cùng, lúc trước đã bị tên nhãi ranh này chạy trốn nhiều lần rồi, lần này quyết không thể để hắn chạy nữa.”
“Cùng nhau xuất thủ.”
Trong nháy mắt, mấy đạo thân ảnh bốn phía đồng loạt ra tay về phía Liễu Bạch, từng đạo khí tức khổng lồ phóng lên trời, gió tuyết bốn phía đều bị đánh tan, mấy đạo khí cơ trọn vẹn phong tỏa Liễu Bạch, khiến hắn căn bản không thể động đậy.
"Hừ, lần này ta còn có việc, lần sau chơi tiếp."
Nhìn thấy tình thế lớn như vậy, Liễu Bạch hừ lạnh một tiếng, lập tức đột ngột vung tay lên, toàn bộ thân hình hắn liền ngay dưới mắt mọi người hóa thành đầy trời gió tuyết, ngay sau đó cùng gió tuyết tiêu tan.
"Rốt cuộc là loại pháp thuật gì thế này? Đây là lần thứ năm rồi, đây là lần thứ năm hắn dùng phương pháp này trốn ngay trước mắt chúng ta rồi."
Nam tử trung niên cầm chiếc chuông cổ màu xanh trên tay nhìn Liễu Bạch hóa thành đầy trời gió tuyết rồi tan biến, liền ngửa mặt lên trời quát lớn, âm thanh làm toàn bộ dãy núi run rẩy.
Mà mấy thân ảnh đứng sau lưng hắn cũng lộ rõ vẻ mặt khó coi.
Đây đã là lần thứ năm bọn họ vây bắt Liễu Bạch, vẫn là phương pháp giống nhau, phương pháp cũ để Liễu Bạch trốn thoát trọn vẹn năm lần.
Bọn họ có đến ba tôn Thái Ất Huyền Tiên đỉnh phong, hai tôn Thái Ất Huyền Tiên hậu kỳ, đội hình xa hoa như vậy mà bắt một tu sĩ Thái Ất Huyền Tiên trung kỳ mà còn để hắn chạy thoát ngay trước mắt đến năm lần.
Thật sự quá sỉ nhục.
“Đại trưởng lão, có cần mời tông chủ ra tay giúp tính toán không?”
Một thanh niên đi đến sau lưng nam tử trung niên, nhìn vẻ mặt khó coi của đại trưởng lão nhà mình, dè dặt hỏi.
“Sau lưng tên kia có đại năng Kim Tiên che đậy thiên cơ, cho dù tông chủ ra tay cũng vô dụng, ngươi nghĩ tông chủ không quan tâm à? Tên kia bắt cóc thánh nữ, đó chính là tiểu nữ nhi được tông chủ sủng ái nhất đấy.”
Đại trưởng lão tức giận lồng ngực phập phồng dữ dội, suýt chút nữa thì tức đến méo mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận