Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 849: Chân Vũ Đại Đế mộ 9

Chương 849: Mộ của Chân Vũ Đại Đế
Thấy Diệp Lâm đầy vẻ nghi hoặc, nữ tử lên tiếng giải thích. Nghe nữ tử giải thích, Diệp Lâm lúc này mới gật đầu, hiểu rõ tất cả, nữ tử trước mắt chỉ là một sợi tàn hồn của đạo lữ Chân Vũ Đại Đế mà thôi. Bất quá một sợi tàn hồn có thể tồn tại lâu như vậy, đủ để chứng minh nữ tử này vào thời Thái Cổ cũng không phải là hạng người vô danh.
“Tiểu hữu, ta là Diệu Nguyên chân nhân, hiện tại là khi nào rồi?”
Diệu Nguyên nhẹ giọng nói, đôi mắt hiện lên một tia mê mang, chính mình cũng không biết sợi tàn hồn này của mình tồn tại bao lâu, nếu không phải Diệp Lâm cầm lệnh bài kích hoạt tàn hồn của Chân Vũ Đại Đế, có lẽ chính mình sẽ theo thời gian mà hao mòn tiêu tán mất.
“Tiền bối, ta cũng không biết phải nói sao, người ở thời Thái Cổ, mà bây giờ là hiện thế, giữa còn ngăn cách một thời kỳ Thượng Cổ, thời Thái Cổ cách hiện tại đã qua hai thời đại.”
Nghe Diệp Lâm giải thích, nữ tử gật đầu, chỉ một câu nói, nàng đã hiểu. Thời Thái Cổ còn có một đơn vị tính thời gian là kỷ nguyên, nhưng với các đại năng chân chính ở phương thế giới này, kỷ nguyên vẫn chưa đủ, một thời đại có thời gian dài hơn nhiều so với kỷ nguyên có thể tính toán.
“Thì ra là thế, đã qua lâu như vậy rồi.”
Nữ tử nhìn xung quanh, không khỏi lắc đầu.
“Khó có được, lâu như vậy rồi vẫn còn người nhớ tới nghĩa địa của phu quân ta.”
Diệu Nguyên vừa dứt lời, sắc mặt Diệp Lâm có chút xấu hổ, chuyến này mình đến là để trộm mộ, câu nói của Diệu Nguyên chân nhân tràn đầy vẻ châm chọc. Điều này khiến hắn thấy hơi khó xử.
“Được rồi, nếu ngươi đã đến nơi này, trong tay lại có tín vật của phu quân ta, hẳn đây chính là duyên phận đi.”
“Tốt, trải qua thời gian dài như vậy, cỗ tàn hồn này cũng sắp tiêu tán, đồ vật ngươi có thể lấy đi, nhưng đừng quấy rầy phu quân ta an nghỉ.”
Diệu Nguyên chân nhân nghiêm túc nói, ý tứ là đồ vật có thể cầm, nhưng tuyệt đối không được động đến thi thể của Chân Vũ Đại Đế, không được quấy rầy giấc ngủ của Chân Vũ Đại Đế.
“Đương nhiên, vãn bối tuyệt đối sẽ không quấy rầy tiền bối Chân Vũ an nghỉ.”
Diệp Lâm chắp tay nói, dựa theo ký ức mà hắn hấp thu được, Chân Vũ Đại Đế thời Thái Cổ cũng là một vị tiên phong của nhân tộc, vị tiền bối như vậy xứng đáng được hắn kính trọng.
“Trên người ngươi có một loại khí tức rất quen thuộc, không ngờ vật đó lại xuất hiện trên thân thể ngươi, không biết là phúc hay họa.”
Diệu Nguyên liếc nhìn Diệp Lâm, lắc đầu nói, sau đó cả thân hình chậm rãi tiêu tán. Cuối cùng biến mất trong thiên địa.
Nghe câu nói cuối cùng của Diệu Nguyên chân nhân, Diệp Lâm cũng vô cùng nghi hoặc, thứ đáng sợ như vậy, tại sao lại ở nơi bế quan của Ngọc Đế? Ngọc Đế có thể giữ nó lại, cũng có nghĩa là Ngọc Đế biết đó là gì.
Vậy thì rất dễ giải thích, nếu Ngọc Đế biết thứ này khủng bố, tại sao không luyện? Với công pháp này, Ngọc Đế thời Thái Cổ cho dù không thành tiên được cũng có thể thành Tán Tiên, dù sao Thôn Thiên Ma Công không có bất kỳ hạn chế nào, chỉ cần không ngừng hấp thụ huyết khí, tinh khí là có thể liên tục mạnh lên.
Vốn dĩ không bị thiên địa hạn chế, nếu Ngọc Đế thời Thái Cổ tu luyện công pháp này, vậy dù Ngọc Đế không biết phương pháp tu luyện thành Tán Tiên, cũng có thể dựa vào Thôn Thiên Ma Công mà đi theo con đường khác. Không biết lúc đó Ngọc Đế đã nghĩ gì.
Đương nhiên hắn cũng sẽ không ngu ngốc đi hỏi Ngọc Đế, hỏi thế chẳng phải lộ hết sao? Từ khi Thiên Cung bị bạo lực mở ra, Ngọc Đế kia cả ngày ở trong Thiên Cung tìm cái gì đó.
Xem ra chính là tìm lại đồ đạc của mình, bất quá xin lỗi, những thứ đó đều đã bị ta lấy đi rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận