Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3444: Con đường vô địch - ngoài ý muốn phát sinh

Chương 3444: Con đường vô địch - Ngoài ý muốn phát sinh
Nghiêm Vu tựa như không hề nghe thấy âm thanh phía sau lưng, tiếp tục tự mình bò về phía vị trí trên ghế, tại nơi hắn bò qua để lại một vệt máu dài.
"Tộc trưởng, hay là để ta ra tay giết tên kia đi, dù sao hắn cũng là thánh chủ Âm Dương Thánh Địa, lại còn là lão quái vật sống qua ba đại thế, khó tránh khỏi sẽ có chuyện ngoài ý muốn." Một trưởng lão đứng cạnh Vương Thiên lúc này đứng dậy nói.
"Không cần, hắn hiện tại đã đèn cạn dầu, không làm nên chuyện gì được nữa. Nhìn bộ dạng này của hắn có lẽ còn tâm nguyện chưa thành, hôm nay ta liền cho hắn cơ hội giải quyết tâm nguyện đó." Nghe Vương Thiên nói, hai vị trưởng lão nhà Vương phía sau liếc nhau, trong mắt đều hiện lên một chút vẻ bất đắc dĩ.
Tộc trưởng này... vẫn còn quá trẻ.
Nếu đổi người khác, lúc này đã giết Nghiêm Vu rồi, đều đã phá hủy thánh địa của người ta còn ở đó ra vẻ tốt bụng làm gì?
Vẫn là câu nói kia, thời gian càng kéo dài thì biến số càng lớn.
Cuối cùng hai vị trưởng lão vẫn không nói thêm gì, dù sao hiện tại Vương Thiên là tộc trưởng, tộc trưởng đã quyết như vậy, bọn họ cũng không thể phản bác.
"Ta đến đây, chờ ta, Lục nhi." Nghiêm Vu vất vả lắm mới bò đến ghế ngồi, thân tàn chậm rãi ngồi lên ghế, tay phải dùng sức, chỗ ngồi dưới mông hắn phát ra một trận rung động, sau một khắc toàn bộ chỗ ngồi biến mất không thấy đâu nữa.
"Chuyện gì xảy ra?"
"Lão hồ ly này, quả nhiên giảo hoạt, dưới đất rõ ràng còn có đường hầm, theo ta cùng nhau phá nát hắn." Thấy Nghiêm Vu biến mất, hai vị trưởng lão phía sau Vương Thiên đều kinh hãi, đây chính là thánh chủ Âm Dương Thánh Địa, lần này bọn họ hủy diệt Âm Dương Thánh Địa, ai cũng có thể cho đi, nhưng chỉ duy nhất Nghiêm Vu là không thể.
Nếu thả Nghiêm Vu đi, từ trên xuống dưới Vương gia cả ngày không được yên bình. Một Thái Ất Huyền Tiên từ một nơi bí mật nào đó luôn theo dõi Vương gia, nghĩ thôi đã thấy rùng mình.
"Thật sự chạy rồi?" Trong mắt Vương Thiên thoáng hiện chút ngạc nhiên, hắn sở dĩ bỏ mặc Nghiêm Vu chính là đoán Nghiêm Vu vốn dĩ sẽ không chạy, đồng thời cũng khinh thường chuyện Nghiêm Vu bỏ chạy.
Hắn hiểu rõ Nghiêm Vu, loại người này không thể nào bỏ toàn bộ thánh địa mà một mình chạy trốn.
Thế nhưng hiện tại sự thật bày ra trước mắt khiến hắn không thể không tin.
Trong giây lát, Vương Thiên kết hợp với hai vị trưởng lão bắt đầu cùng nhau oanh tạc mặt đất, theo từng tiếng nổ vang lên, đại điện đang yên đang lành cứ thế bị ba người đánh cho một cái hố trời, đại điện cũng biến mất không thấy gì.
Mà dù vậy, vẫn không thấy bóng dáng Nghiêm Vu.
"Tộc trưởng, nơi này có một thông đạo." Lúc này, một trong số các trưởng lão đứng trong phế tích lớn tiếng nói, Vương Thiên và một trưởng lão khác lập tức chạy đến chỗ ông ta.
Ba người đứng trong phế tích nhìn cái hang đen ngòm sâu hun hút dưới chân mà trầm mặc.
"Ta có thể cảm nhận được khí tức của Nghiêm Vu ở bên dưới, ta đi." Vương Thiên không nghĩ ngợi gì mà nhảy thẳng xuống, toàn thân lao xuống cực nhanh, hành động này dọa cho hai vị trưởng lão không nhẹ, hai vị trưởng lão cũng không suy nghĩ mà lập tức theo sau Vương Thiên.
Vương Thiên chính là kỳ lân của Vương gia, tuyệt đối không được xảy ra bất kỳ sơ suất nào, tương lai Vương gia đều nằm trên người Vương Thiên.
Nghiêm Vu đã trải qua ba đại thế, không ai biết hắn còn có thủ đoạn gì nữa không, bọn họ không yên tâm.
Ba người thân hình lao xuống cực nhanh, trong quá trình đó mặt Vương Thiên hết sức tỉnh táo, Nghiêm Vu đã bị hắn đánh cho tàn phế như vậy, hắn không tin Nghiêm Vu còn sức để mai phục hắn.
Thay vì tính toán hắn, thà rằng thoải mái chết đi còn hơn.
Hắn tin Nghiêm Vu là người thông minh, biết lựa chọn như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận