Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2888: Con đường vô địch - nghênh đón khách nhân của chúng ta

"Chương 2888: Con đường vô địch - nghênh đón khách nhân của chúng ta"
"Ân?" Nhìn ánh mắt của Diệp Lâm, Cô Độc Phong bên này cũng kịp phản ứng, hắn đột nhiên nhíu mày nhìn xung quanh hư không.
Hư không nhìn như một mảnh yên tĩnh, kì thực trong đó thoang thoảng có mấy đạo khí tức cường hoành đang theo hướng này tới gần.
"Lại có khách nhân đến, lần này khách nhân thoạt nhìn cũng không ít, vậy thì hảo hảo nghênh đón một cái khách nhân của chúng ta."
Diệp Lâm vỗ tay một cái, chậm rãi đứng dậy cười nói, những người này tuy khí tức nấp rất kỹ, nhưng trước mặt mình, bọn họ vẫn không thể che giấu được.
"Khách nhân? Vậy thì để bọn chúng có đến mà không có về." Cô Độc Phong cười lạnh, tay phải nắm chặt chuôi kiếm gỗ trong ngực, hai mắt hiện lên một tia nóng bỏng.
Tên tuổi của hắn đều bị Diệp Lâm phủ lên, thế nhưng cũng đừng quên, bản thân thực lực của hắn vốn dĩ không thấp, tuyệt đỉnh bên trên, không một tôn tuyệt đỉnh bên trên thiên kiêu nào là đơn giản.
"Tới."
Diệp Lâm đột nhiên ngẩng đầu, giơ tay vung về phía trước một cái, chỉ thấy một đạo cờ đen trực tiếp bị Diệp Lâm một tay áo đánh tan.
"Thế giới thuộc về Thánh giáo của ta, tất cả dị đoan chắc chắn phải bị loại bỏ."
Sau một khắc, trong tầm mắt của Diệp Lâm, từ bốn phương tám hướng của đảo nhỏ xuất hiện từng nam tử mặc áo bào đen, bọn họ đều đeo mặt nạ trắng, nhìn vô cùng quỷ dị.
Trong tay mỗi người đều cầm một đoạn xương, trên xương tay còn bốc lên ngọn lửa xanh lục.
"Thánh giáo?" Cô Độc Phong chậm rãi nắm chặt kiếm gỗ, hai mắt hiện lên một tia nghi hoặc, chẳng lẽ mình gặp phải cái gì gọi là tà giáo đồ?
Cái gọi là tà giáo đồ, chẳng qua là một đám người hướng đi tuyệt vọng đang cầu nguyện một tia hy vọng cuối cùng mà thôi, loại người này trong đầu đều có một vị thần, một vị thần để cung phụng, lấy thần làm tín ngưỡng, từ đó gây rối một phương.
"Dị đoan, chắc chắn phải bị loại bỏ, xuất thủ."
Tên đứng đầu đám người mặc hắc bào lạnh lùng lên tiếng, sau một khắc, những người áo đen trên mặt đất tứ phía nhất loạt hóa thành từng đạo tàn ảnh màu đen, lao về phía Diệp Lâm và Cô Độc Phong.
"Khi nào thì đến cả sâu kiến Chân Tiên sơ kỳ cũng dám ra tay với ta?" Nhìn thấy những người áo đen này còn có tu vi Chân Tiên sơ kỳ, Cô Độc Phong triệt để nổi giận, khi nào thì những kẻ Chân Tiên sơ kỳ này cũng dám ra tay với mình?
Đây chẳng phải thuần túy là vũ nhục người sao?
Trong nháy mắt, Cô Độc Phong chủ động xuất thủ, từng đạo kiếm khí hư không như không cần tiền, tùy ý phát ra, mỗi một đạo kiếm khí hư không giống như lôi đình, vô tình thu gặt tính mạng của mỗi người áo đen.
Thế nhưng những người áo đen khác dường như không nhìn thấy, vẫn lẩm bẩm lao tới.
Đây chính là nơi đáng sợ nhất của những cái gọi là tà giáo đồ này, vì một tín ngưỡng có lẽ tồn tại, mà họ đã sớm đánh mất suy nghĩ của bản thân, đánh mất lý trí.
Vì tín ngưỡng, họ có thể làm bất cứ chuyện gì, vì tín ngưỡng họ cũng có thể vứt tử vong ra sau đầu.
Bất quá hiện thực vẫn luôn tàn khốc, những người áo đen này căn bản không phải đối thủ của Cô Độc Phong, dù chỉ là một đạo kiếm khí tùy ý của Cô Độc Phong cũng đủ để cho họ uống một bình rồi.
Mà Diệp Lâm từ đầu đến cuối thản nhiên đi về phía trước, còn phía trước nhất, thì chính là tên hắc bào nam tử vừa nãy lên tiếng.
Những người áo đen xung quanh còn chưa tới gần thì đã vô cớ hóa thành tro tàn.
Thực lực của Diệp Lâm bây giờ đã đủ để tùy ý ngược sát thiên kiêu tuyệt đỉnh, huống chi chỉ là những tu sĩ phổ thông, hơn nữa, trong đám tu sĩ này, Chân Tiên đỉnh phong còn không có mấy người, đa phần chỉ là Chân Tiên sơ kỳ.
Với thực lực như vậy, đến gần Diệp Lâm còn không làm được, càng đừng nói đến chuyện để Diệp Lâm ra tay.
"Dị đoan, chắc chắn sẽ bị loại bỏ, thế giới thuộc về Hỗn Độn Miêu Tôn."
Tên hắc bào nam tử dẫn đầu ban nãy rõ ràng đã chú ý đến Diệp Lâm, hắn lạnh lùng nhìn Diệp Lâm, ngữ khí lạnh lẽo nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận