Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 536: Diệp Lâm ghét bỏ

Chương 536: Diệp Lâm ghét bỏ Tục ngữ nói mở thông hai mạch Nhâm Đốc có thể vô địch thiên hạ, mà phàm nhân võ học cũng vậy, mở thông hai mạch Nhâm Đốc có thể bước vào Tiên thiên cảnh, có thể phóng nội lực ra ngoài. Trong giới giang hồ phàm nhân, cũng xem như một cao thủ.
Đợi đến sờ xong sáu cái hài tử cốt cách, Diệp Lâm giơ tay lên, đầu ngón tay lại lóe lên một vệt kim quang, hướng về đầu mỗi đứa trẻ điểm tới.
Làm xong tất cả, Diệp Lâm nhìn sáu hài tử trước mặt: "Các ngươi hiện tại có cảm thấy trong đầu mình xuất hiện rất nhiều tin tức không? Đó chính là tâm pháp của các ngươi, bây giờ ta dạy cho các ngươi cách vận chuyển tâm pháp."
"Sau khi ta dạy xong, buổi sáng các ngươi vận chuyển tâm pháp, buổi chiều rèn luyện nhục thân, buổi tối ta sẽ dạy các ngươi chiêu thức."
Diệp Lâm nói xong, bắt đầu từ từ giảng giải, linh lực trong cơ thể vận chuyển, dưới sự gia trì của linh khí, những hài tử này có thể ghi nhớ lời Diệp Lâm vào lòng.
Còn lão thôn trưởng và Nạp Nhã thì cứ vậy ngồi xổm một bên lẳng lặng nhìn, ở xa, Thạch Đầu cầm trường mâu đầy mặt hiếu kỳ nhìn chằm chằm.
Giảng ròng rã một buổi sáng, Diệp Lâm mới dừng lại. Tư chất của những hài tử trước mắt thật sự quá kém, võ học tâm pháp so với tu tiên công pháp, dễ dàng hơn không biết mấy trăm lần, vậy mà mình phải kiên nhẫn nói mấy chục lần, bọn nhỏ mới nhớ hết.
"Tốt, bây giờ các ngươi bắt đầu thử vận chuyển tâm pháp, ta sẽ chỉ ra lỗi sai của các ngươi, chỉ cần vận chuyển hoàn chỉnh một lần, nhớ kỹ lộ tuyến, sau này cứ một lần lại một lần vận chuyển là được."
Diệp Lâm nói xong, sáu hài tử hiểu không rõ gật đầu, sau đó vội vàng ngồi xếp bằng trên mặt đất, bắt đầu vận chuyển.
Trong đó, Diệp Lâm vẫn luôn chú ý đến sáu hài tử, vừa mới vận chuyển, đã có ba đứa vận chuyển sai, Diệp Lâm mấy chục lần xuất thủ uốn nắn lộ tuyến.
Ròng rã một buổi chiều, năm đứa bị tẩu hỏa nhập ma tám lần, một đứa suýt chút nữa tự luyện phế mình.
Mình đã nói xong mấu chốt, đưa tâm pháp cho bọn họ, còn cầm tay chỉ dạy mà bọn họ vẫn có thể như vậy, quả thực làm Diệp Lâm sầu chết. Tư chất kém thật là quá kém, mình suýt chút nữa không muốn dạy. Thiên tư như này, đặt ở mấy thế lực nhỏ, đến tạp dịch đệ tử cũng không làm được.
Ròng rã một buổi chiều, Diệp Lâm mới thở phào nhẹ nhõm, bọn nhỏ cuối cùng cũng nhớ được toàn bộ tâm pháp, hơn nữa có thể tự vận chuyển.
"Tốt, các ngươi có thể về nhà, bây giờ có phải rất đói không? Về nhà nhớ ăn nhiều thịt vào, luyện võ cần rất nhiều khí huyết, không ăn thịt không được, tuyệt đối đừng ăn rau dại, nếu không sẽ không tốt cho thân thể."
Diệp Lâm nói xong, sáu hài tử gật gật đầu đứng dậy vội vã chạy về nhà, bình thường bọn chúng chỉ biết chơi, bây giờ bị Diệp Lâm quản cả ngày, cũng sớm đã không chịu được. Nghe thấy lời Diệp Lâm, lập tức chạy đi không chút chần chừ.
"Thế nào?"
Đợi đến khi bọn trẻ rời đi hết, lão thôn trưởng và Nạp Nhã nãy giờ đứng nhìn liền tiến đến, lão thôn trưởng đầy mong đợi hỏi.
"Thiên tư rất kém, ta chưa từng thấy ai thiên tư kém như vậy." Diệp Lâm lắc đầu nói, lão thôn trưởng nghe vậy thì im lặng không nói gì.
Ở đằng xa, Thạch Đầu lén lút quan sát cả một ngày quay người biến mất vào màn đêm.
"Đúng rồi, sau này cho bọn họ ăn thêm thịt, mấy đứa trẻ sau này sẽ càng ngày càng ăn nhiều, luyện võ, cần bổ sung nhiều huyết khí."
Diệp Lâm vừa nói, lão thôn trưởng vội vàng gật đầu, nhớ hết lời Diệp Lâm vào lòng, đồng thời cũng không để bụng chuyện này, có thể ăn? Có thể ăn được nhiều đến đâu? Dù cho có ăn bao nhiêu thịt thì sáu hài tử này cũng chỉ ăn được một chút mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận