Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 4673: Con đường vô địch - Lạc Dao ngủ say

"Đây là làm sao vậy?"
Diệp Lâm nhìn Lạc Dao trong ngực nhíu mày hỏi.
Cho đến bây giờ hắn vẫn không biết nội tình của Lạc Dao, ngay cả Lạc Dao thuộc chủng tộc gì cũng không rõ, dù dùng bảng cũng không dò ra được.
Có điều Thôn Thiên Ma Quán hình như biết, nhưng lại không nói cho hắn.
Lạc Dao biến thành bộ dạng này, hắn chỉ có thể hỏi Thôn Thiên Ma Quán.
"Không có gì to tát, con nít con nôi buồn ngủ thì ngủ thôi."
"Bây giờ ngươi cần làm là đặt nàng ở một chỗ yên tĩnh để nàng ngủ một giấc thật ngon."
Thôn Thiên Ma Quán lên tiếng.
Nghe vậy, trong lòng Diệp Lâm thầm nghĩ quả nhiên.
Thôn Thiên Ma Quán quả thật biết nội tình của Lạc Dao, nhưng lại không nói với mình.
Người này, rốt cuộc đang giấu giếm cái gì?
Lạc Dao, rốt cuộc có lai lịch gì?
Có thể khiến Thôn Thiên Ma Quán như vậy, lai lịch của Lạc Dao chắc chắn rất thần bí, thần bí đến mức ngay cả tu vi hiện tại của mình cũng không có tư cách biết.
Dù sao Thôn Thiên Ma Quán đã sớm nhận mình làm chủ, hiện tại mình cũng coi như là chủ nhân của Thôn Thiên Ma Quán.
Việc che giấu chủ nhân của mình, ắt hẳn có những nhân quả lớn lao bên trong.
Diệp Lâm rất thông minh, chỉ trong chốc lát đã hiểu rõ lợi hại bên trong, cho nên hắn cũng không vặn vẹo mọi chuyện để hỏi cho ra lẽ.
Nhìn xuống phía dưới sa mạc, Diệp Lâm chỉ nhẹ nhàng dậm chân một cái.
Trong khoảnh khắc, phía dưới sa mạc tựa như trải qua một trận động đất mười tám độ Richter, xung quanh vạn dặm sa mạc đều rung chuyển.
Mặt đất dưới chân Diệp Lâm thậm chí xuất hiện một cái hố trời sâu không thấy đáy.
Ôm Lạc Dao bước vào bên trong hố trời.
Sau khi Diệp Lâm tiến vào, hố trời lại một lần nữa khép kín một cách thần bí, tựa như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Phía dưới hố trời, Diệp Lâm đặt Lạc Dao ở một nơi hẻo lánh rồi không quản nữa.
Nếu Lạc Dao đã ngủ rồi, vậy thì cứ để nàng ngủ một giấc thật ngon.
Sắp xếp cẩn thận cho Lạc Dao xong, Diệp Lâm bắt đầu nhiệm vụ của mình.
Thời gian gần đây trôi qua quá gấp, đến thời gian bế quan hắn cũng không có.
"Trước tiên nghiên cứu xem đây rốt cuộc là thứ gì."
Diệp Lâm lấy ra một bức tranh từ trong không gian giới chỉ.
Trên bức tranh chỉ vẽ một thanh kiếm, nhìn có vẻ bình thường không có gì lạ, nhưng nếu nhìn lâu, mắt sẽ cảm thấy như bị kim châm.
Thứ này chính là thứ mà lúc trước hắn lấy được từ trên thí luyện thang trời, vì thứ này mà lúc trước còn giao thủ ngắn ngủi với Vân Hiên một phen.
"Thứ này, tựa như là một bức quan tưởng đồ."
Nhìn bức tranh trước mắt, Diệp Lâm đã xác định đây là cái gì.
Thứ này chính là một bức quan tưởng đồ.
Quan tưởng đồ được tạo ra khi một vị đại năng dốc hết tâm huyết để vẽ nên.
Giống như việc Diệp Lâm hiện tại dốc hết tâm huyết tùy tiện vẽ một bức họa, bức họa này sẽ diễn biến thành một bức quan tưởng đồ, đối với tu sĩ dưới Kim Tiên mà nói, đó chính là chí bảo.
Bởi vì nó ẩn chứa đạo vận tu luyện cả đời của Diệp Lâm.
Đây chính là chí bảo số một trên thế gian.
Quan tưởng đồ có thể tăng lên ngộ tính, bên trong quan tưởng đồ ẩn chứa càn khôn, bên trong đó có các loại diệu pháp.
Mà bức quan tưởng đồ trước mắt của Diệp Lâm, sẽ tăng cường sự lĩnh ngộ đối với kiếm đạo.
Trên đó vẽ kiếm đạo chân ý.
"Quả nhiên kiếm lợi lớn."
Biết rõ thứ này xong, khóe miệng Diệp Lâm hơi nhếch lên.
Lần này thật sự kiếm được lợi lớn.
Pháp tắc lấy được trong bí cảnh lúc trước chính là tri thức, có thể lấy về dung hội quán thông trực tiếp.
Còn bức quan tưởng đồ này tương đương với sách giáo khoa, có thể đơn giản hóa những pháp tắc cực kỳ phức tạp.
Mà người vẽ bức quan tưởng đồ này, rõ ràng là một vị đại năng chân chính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận