Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3304: Con đường vô địch - lấy thế đè người

"Các ngươi đã tới."
Chờ Diệp Lâm vừa mới đứng vững bước chân, một thanh âm truyền đến, nghe đến thanh âm quen thuộc này, Diệp Lâm lập tức liền biết là ai tới.
Quả nhiên, một thân thanh sam Lý Trường Sinh đang chắp tay sau lưng, từ tinh không nơi xa từng bước một đi tới.
Lần này Lý Trường Sinh khác với lần trước, lần trước Lý Trường Sinh khí tức thu liễm, khiến người căn bản nhìn không thấu, cho người một cảm giác cao thâm khó dò.
Còn bây giờ Lý Trường Sinh thì toàn thân không chút kiêng kỵ, phóng thích ra khí tức của bản thân, khí tức nặng nề vô cùng.
Mỗi một bước chân của hắn đều giống như đang giẫm đạp lên lòng mọi người, người còn chưa đến, những người bên phía Diệp Lâm cũng đã hơi biến sắc mặt, trong lòng giống như bị đè một tảng đá lớn.
"Tiền tuyến chiến trường, hoan nghênh các vị đạo hữu."
Đợi Lý Trường Sinh bước cuối cùng rơi xuống, mọi người cùng nhau lui lại một bước, sắc mặt càng thêm đỏ bừng, trong đó, cũng chỉ có số ít người sắc mặt như thường.
Diệp Lâm thì thân thể không hề động đậy, đôi mắt cứ vậy nhìn Lý Trường Sinh.
Lập uy? Hay là ra oai phủ đầu?
"Chúng ta cũng chỉ là đến sớm làm quen một chút, hà tất để Trường Sinh đạo hữu đích thân nghênh đón?"
Diệp Lâm cười bước ra một bước, những người phía sau Diệp Lâm lập tức cảm thấy thân thể nhẹ bẫng, áp lực không thể diễn tả bằng lời vừa rồi đột nhiên biến mất.
Họ vội vàng ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Diệp Lâm một mình chắp tay đứng trước mặt họ.
Là một mình Diệp Lâm gánh toàn bộ áp lực, một mình Diệp Lâm chống lại uy thế của Lý Trường Sinh.
"Diệp Lâm đạo hữu khách khí, các ngươi đều là công thần của hiện thế, ta đích thân đến nghênh đón cũng là lẽ thường."
Lý Trường Sinh híp mắt, lại bước thêm một bước, trong nháy mắt thân thể Diệp Lâm khẽ lay động, da mặt ngoài còn rỉ ra một lớp máu tươi.
So với những lão quái Thái Ất Huyền Tiên đỉnh phong như thế này, thực lực của mình kém không chỉ một bậc.
Người này cho dù ở cùng cảnh giới, mình cũng phải cẩn trọng đối đãi, đừng nói là hiện tại còn cách ba tiểu cảnh giới.
"Đạo hữu quá khen rồi, đều là thiên kiêu hiện thế, những gì chúng ta làm đều là lẽ đương nhiên."
Diệp Lâm nghiến răng nghiến lợi nói từng chữ, người này tuyệt đối là cố ý, vì muốn cho bọn họ một màn dằn mặt, muốn mình cúi đầu trước mặt đám người này.
Làm như vậy, người này muốn cướp đoạt khí vận của mình.
Sau khi biết được mục đích của Lý Trường Sinh, Diệp Lâm trong lòng cười lạnh.
Mình dương danh ở chiến trường Chân Tiên, hiện tại bước vào Thái Ất Huyền Tiên, khí vận đang lúc hùng hậu nhất, xem ra người này muốn hái quả đào rồi.
Chỉ cần người này không ngừng chèn ép mình, liền có thể không ngừng thu hoạch khí vận từ trên người mình, cho đến khi khí vận của mình giảm xuống đến mức đóng băng.
Diệp Lâm không nghi ngờ gì, nếu có cơ hội, người này có thể sẽ trực tiếp chém giết mình.
Một nửa khí vận của Ma vực, con số này quá hấp dẫn.
Nếu mình chết, người này sẽ mang trong mình phần lớn khí vận của Ma vực, người đứng đầu thế hệ trẻ Ma vực, người mang toàn bộ khí vận Ma vực chắc chắn là người này.
Bất quá chém giết mình là không thể, bởi vì hắn không dám.
Rốt cuộc thì việc mình chết, người nào được lợi nhất? Không cần nói cũng biết.
"Ha ha ha, Diệp Lâm đạo hữu, mời."
Thấy Diệp Lâm vẫn đang cố gắng chống đỡ, Lý Trường Sinh cười ha hả một tiếng, tránh ra một bên, một mặt cung kính nói.
"Tốt, Trường Sinh đạo hữu, cùng đi thôi."
Diệp Lâm cố gắng gượng cười nói, người này trong ngoài không giống nhau, là một kẻ khó dây dưa, sau này còn không biết sẽ ỷ vào tu vi mà chèn ép mình như thế nào.
Mình phải hết sức chú ý.
Diệp Lâm cùng Lý Trường Sinh đi trên cùng một con đường, những người phía sau nhìn hai người mà trong lòng vô cùng phẫn nộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận