Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3586: Con đường vô địch - bí cảnh chuyến đi 3

Diệp Lâm sờ cằm suy tư, ngay lúc đó phía sau hắn một bóng người hiện lên, nhìn kỹ lại thì thấy Lý Tiêu Dao cầm Phong Lôi Song Chùy lao về phía con mãng xà kia.
"Ha ha ha, mãng xà dài đến trăm vạn trượng ta còn chưa từng giết bao giờ, hôm nay để ta thử qua trước một chút."
Lý Tiêu Dao nói xong hiên ngang giơ cao Phong Lôi Song Chùy trong tay, hung hăng nện xuống đầu con mãng xà khổng lồ kia.
Chỉ nghe tiếng sấm nổ từng đợt trong không khí, sức mạnh lôi đình liên tiếp không ngừng đánh vào đỉnh đầu mãng xà, nhưng ngay sau đó, con mãng xà hất đầu một cái, thân thể Lý Tiêu Dao bị đánh bay ra ngoài.
Một bóng dáng nhỏ xíu không ngừng va đập vào đám lá cây, cuối cùng thì bị ghim chặt vào thân cây.
Lý Tiêu Dao cầm Phong Lôi Song Chùy, hai mắt tràn đầy vẻ khó tin.
"Cái này... Cái này sao có thể?"
Lý Tiêu Dao tay cầm Phong Lôi Song Chùy hoài nghi bản thân nói, hắn... hắn vậy mà lại không đánh lại một con mãng xà?
"Không đúng, thực lực của chúng ta đều bị áp chế, nói một cách khác, thực lực của chúng ta đều bị suy yếu đi, mà còn không chỉ yếu đi một thành." Diệp Lâm híp mắt nói, từ lúc mới tiến vào bí cảnh này hắn đã có cảm giác này rồi, giờ thì cảm giác này đã được xác nhận, cái bí cảnh kỳ lạ này đã áp chế thực lực của bọn họ đến một tình trạng đáng sợ.
Nếu không, một người đã lĩnh ngộ Pháp Tắc Lực, lại là Thái Ất trung kỳ như Lý Tiêu Dao sao có thể đánh không lại một con mãng xà?
Chuyện này quả thực là trò cười cho thiên hạ.
Còn con mãng xà bị Lý Tiêu Dao nện một búa thì hai mắt lóe lên tia sáng nguy hiểm, bò về phía Lý Tiêu Dao, tốc độ của nó rất nhanh, nhưng Lý Tiêu Dao còn nhanh hơn, ngay khi phát hiện được hành động tiếp theo của con mãng xà, Lý Tiêu Dao đột nhiên nhảy lên một cái rồi nhanh chóng leo lên ngọn cây.
Tốc độ của Lý Tiêu Dao nhanh đến mức xuất hiện tàn ảnh.
Lý Tiêu Dao vác Phong Lôi Song Chùy nhìn con mãng xà phía dưới với vẻ khiêu khích, ông đây đánh không lại mày nhưng chạy thì chắc chắn là được rồi.
Ngay sau đó, sắc mặt Lý Tiêu Dao biến đổi, ánh mắt khiêu khích của hắn như đã chọc giận con mãng xà, chỉ thấy con mãng xà bắt đầu dùng thân thể khổng lồ quấn lấy toàn bộ thân cây phía dưới.
Sau đó, cả gốc cây bắt đầu lung lay, cuối cùng cả gốc cây đổ ầm xuống, Lý Tiêu Dao nhảy lên một cái, đi đến bên cạnh Diệp Lâm và Vương Thiên.
"Sao? Đánh không lại?"
Vương Thiên cười nhìn Lý Tiêu Dao, đây là lần đầu tiên hắn thấy Lý Tiêu Dao phải nhận trái đắng, đương nhiên là phải tranh thủ trào phúng một phen cho đáng.
Lý Tiêu Dao thì bĩu môi không nói gì, hắn lười tranh cãi.
"Đậu xanh rau má, con mãng xà lớn thế này, ai ya má ơi." Bên kia, Bao Tiểu Thâu cùng Thượng Quan Uyển Ngọc nhảy vọt giữa những tán lá, vài bước đã đến bên cạnh ba người.
"Cái này... Cái này..." Thượng Quan Uyển Ngọc nhìn con mãng xà phía dưới mà không thể thấy điểm cuối, cả người khiếp sợ không thốt nên lời, thế giới quan của nàng dường như lại một lần nữa sụp đổ.
Đại lục Kỳ Huyễn không có thứ nào lớn như vậy, cho dù công nhận loài huyễn thú có thân hình lớn nhất cũng không bằng một sợi lông của con mãng xà trước mắt.
"Ngươi có biết bí cảnh này rốt cuộc có lai lịch gì không?" Diệp Lâm mắt nhìn chằm chằm vào con mãng xà phía dưới, nhẹ giọng hỏi, nhất thời ánh mắt của Vương Thiên và Lý Tiêu Dao đều đặt trên vai Diệp Lâm.
Bọn họ biết Diệp Lâm đang nói chuyện với bình sứ, người có nhận thức cực kỳ uyên bác.
"Không biết, mẹ nó ngươi tưởng ông đây đi đâu cũng qua sao, Tinh Hà Hoàn Vũ lớn thế này, ta đâu thể biết hết được."
"Nhưng mà huyết khí trong thân dị thú này thật sự rất dồi dào, thôn phệ huyết nhục của nó sẽ có rất nhiều lợi ích cho các ngươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận