Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 1594: Giao dịch 1

Chương 1594: Giao dịch 1
"Tốt, ta có thể ra tay giúp ngươi, nhưng đợi đến ngày sau ta đi An Lan vực, ngươi đổi ý thì sao?" Diệp Lâm mặt không cảm xúc nói, nếu nha đầu này sau đó đổi ý, hắn khóc cũng không ai thương, nghe ngữ khí của nha đầu này, có vẻ như An Lan vực kia có cường giả Thiên Tiên trấn giữ. Hắn hiện tại, trước mặt Thiên Tiên chẳng khác nào con kiến lớn hơn chút mà thôi.
"Yên tâm, ta có thể phát lời thề đại đạo." Nam Cung Phong Diệp vừa nói xong, liền dùng đạo tâm của mình phát thệ, khoảnh khắc sau, hư không vang lên một tiếng sấm, coi như lời thề này đã thành lập.
"Mỗi thế giới đều có thiên đạo riêng, mà trong Tinh Hà này, đại đạo quản lý, đại đạo quán xuyến hồng mông hỗn độn, chí cao vô thượng, là thứ vô số người tu hành theo đuổi."
"Có lời thề đại đạo, nha đầu này muốn đổi ý cũng không được, có thể yên tâm." Lúc này, Thôn Thiên Ma Quán kịp thời giải thích cho Diệp Lâm, sợ Diệp Lâm không hiểu rõ.
"Thì ra là thế." Vừa dứt lời, từ xa truyền đến tiếng cười càn rỡ tột độ.
"Ha ha ha, ngươi chạy đi đâu? Sao không chạy nữa? Tưởng rằng ngươi chạy được bao lâu, xem ra cũng chỉ có chừng đó thôi, thật khiến ta thất vọng." Hoa Vô Khuyết khoanh tay cười lớn, cả quá trình không hề liếc Diệp Lâm lấy một cái, dường như nhân vật nhỏ như Diệp Lâm căn bản không có tư cách lọt vào mắt hắn.
Còn Nam Cung Phong Diệp thì lặng lẽ đứng sau lưng Diệp Lâm, phát giác động thái nhỏ này của Nam Cung Phong Diệp, Hoa Vô Khuyết cao ngạo lúc này mới chú ý đến "nhân vật nhỏ" Diệp Lâm.
"Ồ? Xem ra ngươi tìm được trợ thủ rồi à? Tiểu tử, cho ngươi chút thời gian rời đi, ta liền không giết ngươi." Hoa Vô Khuyết khinh thường nói, lần này tiến vào đại trận Tinh Thần Địa Tiên cường giả hắn đều biết cả, đồng thời đã chào hỏi trước rồi. Mà tiểu tử đeo mặt nạ trước mắt quả nhiên không nằm trong số đó, cho nên, tiểu tử này giỏi lắm cũng chỉ là Đại Thừa kỳ. Đừng nhìn bên ngoài hắn giống một công tử ăn chơi trác táng, nhưng nội tâm lại rất tinh tế, nếu không có lý niệm Giáo hoàng Huyết Sát Tông, hắn đã sớm thành pháo hôi rồi.
"Chính là những người này đúng không? Như ngươi mong muốn." Diệp Lâm phẩy tay Nam Cung Phong Diệp sau lưng, tùy ý vung tay về phía trước, một đạo quy tắc dao động lóe lên.
"Thiếu chủ, cẩn thận." Lão giả bên cạnh Hoa Vô Khuyết đột nhiên biến sắc, vội vàng bảo vệ Hoa Vô Khuyết ở phía sau lưng, hai tay quy tắc lưu chuyển, lập tức vỗ một chưởng về phía Diệp Lâm.
Nhưng đạo quy tắc chi lực này bị Diệp Lâm dễ dàng nghiền nát, chưa kịp để lão giả phản ứng, cả lão giả lẫn mấy người phía sau đều tan biến vào tinh không, tinh không bao la chỉ còn lại một thanh phi kiếm cùng hai chiếc nhẫn không gian.
"Tốt, thay ngươi xong việc, nhớ kỹ thù lao, và trước hết trả năm ngàn tiên thạch hạ phẩm đi." Diệp Lâm thu hồi nhẫn không gian và phi kiếm trôi lơ lửng trong tinh không, quay sang Nam Cung Phong Diệp nói.
Còn lúc này Nam Cung Phong Diệp thì ngây người tại chỗ, nàng đã đoán Diệp Lâm là cường giả tiên cảnh, nhưng không ngờ Diệp Lâm lại mạnh đến thế? Một cường giả Địa Tiên sơ kỳ phẩy tay liền biến mất? Thế này thì quá vượt chỉ tiêu rồi!
"Này, làm gì đấy? Tính tiền."
"A a, dạ, tiền bối." Nam Cung Phong Diệp bị Diệp Lâm thúc giục mới hoàn hồn, lập tức lấy ra năm tấm thẻ từ nhẫn không gian đưa cho Diệp Lâm, còn Diệp Lâm thì hài lòng nhận lấy.
"Yên tâm, ít ngày nữa ta sẽ đến thăm nhà." Diệp Lâm nói xong, quay người rời đi.
"Tiền bối, không biết tên huý?" Nhìn bóng lưng Diệp Lâm rời đi, Nam Cung Phong Diệp vội gọi.
"Lý Bạch." Âm thanh của Diệp Lâm từ sâu trong tinh không vọng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận