Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3093: Con đường vô địch - bá đạo Lục Thương 7

Chương 3093: Con đường vô địch - bá đạo Lục Thương 7 Xem xong bảng thông tin về Lục Thương trước mắt, Diệp Lâm trong lòng thầm kêu, ghê thật, rất lâu rồi hắn không gặp phải bảng thiên tài nghịch thiên như vậy. Nhất là cái cực điểm óng ánh, thiêu đốt tất cả để có thể thu được sức chiến đấu vượt đại cảnh giới trong thời gian ngắn kia? Như vậy xem ra, cho dù là bản thân hắn cũng không dám nói chắc trăm phần trăm có thể hạ gục người này. Về cơ duyên gần đây thì càng dễ giải thích. Đây đều là người nhập cư trái phép, là những kẻ không được thế giới này cho phép, ngay cả thiên đạo cũng vô cùng bài xích, giờ phút này thiên đạo không lập tức giáng lôi kiếp đánh chết bọn họ cũng đã là may, còn muốn có cơ duyên ư? Đúng là mơ mộng. Chẳng thấy đến cuối cùng thiên đạo ra tay đó sao? Vừa ra tay chính là trực tiếp trấn áp. Hoàn toàn không thèm giữ chút thể diện nào cho ngươi.
"Ngươi đang nhìn cái gì vậy?" Đường Thương khoanh tay, nhíu mày nói, vừa rồi hắn lại có cảm giác bị nhìn thấu, cảm giác này thật quỷ dị. Sau khi suy nghĩ cẩn thận, hắn lại cảm thấy buồn cười, thế gian này sao có thể có kẻ nhìn thấu được hắn chứ? Dù là mấy Thái Ất Huyền Tiên kia cũng không làm được.
Diệp Lâm nhìn người trước mặt, trong chốc lát sắc mặt vô cùng ngưng trọng, quả nhiên không hổ là thiên kiêu mà Long Ngạo Thiên cũng phải biến sắc. Người này lĩnh vực đã viên mãn, có thể nói rằng, hiện tại người này tùy thời có thể đột phá Thái Ất Huyền Tiên, hơn nữa một khi bước vào Thái Ất Huyền Tiên thì sẽ là Thái Ất không tỳ vết. Nếu bị lĩnh vực của người này bao phủ bên trong, bản thân mình căn bản không phải đối thủ. Giờ phút này, ngay cả Diệp Lâm cũng cảm nhận được một chút khó giải quyết. Người này còn mạnh hơn bất kỳ thiên kiêu nào mình từng gặp, mạnh hơn rất rất nhiều. Nói cho cùng, vẫn là do điểm xuất phát của mình không tốt. Phải biết, vận mệnh trước kia của mình là đen.
"Tiểu tử, cho ngươi cơ hội xuất thủ."
"Ghi nhớ, phong cách hành sự của ta, Lục Thương, trước khi động thủ thì mọi chuyện đều có thể nói, còn sau khi động thủ thì hoặc là ngươi chết, hoặc là ta chết."
"Còn có một khả năng nữa, đó là cả hai chúng ta đều không làm gì được đối phương."
Lục Thương cười nhạt với Diệp Lâm, đây chính là phong cách chiến đấu của hắn. Mỗi lần trước khi động thủ hắn đều sẽ hảo tâm nhắc nhở đối phương một câu. Đã động thủ thì hãy chuẩn bị sẵn sàng để bị chính hắn đánh chết.
"Vậy ta ngược lại muốn xem xem ngươi có bao nhiêu cân lượng."
Diệp Lâm hừ lạnh nói, rất mạnh ư? Ngại quá, bản thân hắn thích nhất là cường giả. Nếu chỉ vì e ngại mà không dám động thủ, thì mình cũng không thể đi đến được bước như ngày hôm nay. Trên con đường này, hắn đã không biết gặp bao nhiêu thiên kiêu từng cao cao tại thượng, nhưng kết quả thì sao? Cuối cùng chẳng phải trở thành vong hồn dưới tay mình hay sao? Con đường vô địch, phải nuôi dưỡng một trái tim vô địch. Chưa đánh mà đã sợ thì đó là tối kỵ.
"Đến đi, để ta cũng xem thực lực của ngươi thế nào."
Tiên lực toàn thân của Diệp Lâm bộc phát ra, đột ngột tung một quyền. Trong khoảnh khắc, nắm tay phải của Diệp Lâm bị khí huyết sát nồng đậm bao phủ, một cỗ khí tức khiến người hoảng sợ lan tỏa khắp nơi, khí tức khủng bố này khiến cho Lục Thương dù mặt vẫn lạnh nhạt cũng phải nhíu mày.
"Không tệ." Hai mắt Lục Thương ánh lên một tia tán thưởng, người này quả nhiên không tầm thường. Người này, quả thực có chút bản lĩnh. Trong khoảnh khắc, Lục Thương chủ động ra tay, hắn cũng đấm ra một quyền. Trong một sát na, một tiếng nổ kinh khủng vang lên, không gian trước mắt Lục Thương trực tiếp bị đánh nổ. Một quyền đánh nổ không khí.
Ầm!
Hai nắm đấm đột nhiên va vào nhau, từng đợt dư âm kinh khủng lan tỏa ra xung quanh. Trong khoảnh khắc đó, sắc mặt Diệp Lâm đột nhiên biến đổi, hắn vội rút tay, cả người không ngừng lùi lại, còn Lục Thương thì cũng lui lại một bước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận