Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3395: Con đường vô địch - Lý Tiêu Dao biểu diễn cá nhân 1

"Người này sắp xong rồi, Triệu Vô Cực dù gì cũng là tu vi Chân Tiên hậu kỳ, người này trước mắt chỉ mới Chân Tiên sơ kỳ thôi, xem khí tức còn có chút bất ổn, xem ra là vừa mới đột phá không lâu."
"Đúng vậy, đi theo Vương thiên thật là gặp xui xẻo lớn, vì giúp hắn mà liều mình chịu chết."
"Ôi, đáng tiếc, xem người này tuổi tác còn trẻ chắc là một vị thiên kiêu tu sĩ, cứ như vậy bị Vương thiên hại chết."
Khi nhìn thấy Lý Tiêu Dao trên lôi đài, xung quanh vang lên từng tiếng thở dài.
Mà trên lôi đài, Vương thiên dùng ánh mắt vô cùng kỳ quái nhìn Diệp Lâm, hiện tại hắn đã hiểu hai người này đang mưu tính gì. Mới vừa lên lôi đài đã thả ra tu vi Thái Ất Huyền Tiên thì ai còn dám đánh? Bây giờ cố ý lộ ra tu vi Chân Tiên sơ kỳ chỉ sợ là để nhử mồi. Mục đích cũng rất đơn giản, chính là dụ lấy viên Ngộ Đạo đan trong tay mình.
"Khụ khụ, Tiêu Dao đứa nhỏ này tính tình đơn thuần, từ nhỏ đã không có cha mẹ, thân thế đáng thương, từ nhỏ nghèo khổ quen rồi, hiện tại..." Diệp Lâm ho nhẹ vài tiếng một cách chiến lược, hơi lúng túng nói.
Vương thiên trừng mắt nhìn Diệp Lâm, không nói thêm gì, ta tin ngươi mới lạ. Có thể tu luyện đến Thái Ất Huyền Tiên mà nghèo khổ à? Tu vi Thái Ất Huyền Tiên không chỉ dựa vào mỗi vận may là được.
"Thấy ngươi là hậu bối, ta nhường ngươi ba chiêu, ngươi ra trước ba chiêu đi, nếu có thể đánh ta xuống lôi đài thì coi như ta thua." Triệu Vô Cực hai tay buông lỏng ra sau, vẻ mặt đầy tự tin nói, dù gì hắn cũng là tông chủ một tông, vẫn phải giữ chút mặt mũi. Đối với hậu bối vẫn nên khoan dung một chút.
"Được, đa tạ tiền bối." Lý Tiêu Dao chắp tay hướng Triệu Vô Cực hành lễ.
"Tiền bối người nhận không nổi đâu, ta từ nhỏ đã có sức lực lớn, cho dù tu sĩ Chân Tiên đỉnh phong cũng không dám đỡ một quyền này của ta đâu."
"Lúc trước gia gia ta còn khuyên ta nên thu bớt sức lại, nhưng ta không khống chế được sức lực của mình, tiền bối, người cũng phải cẩn thận đấy nhé."
"Tiền bối, người thật sự phải cẩn thận đó." Lý Tiêu Dao tay phải nắm đấm liên tục nói.
Nghe vậy, Triệu Vô Cực càng thêm coi thường Lý Tiêu Dao, đường đường là Chân Tiên mà đến sức lực của mình còn không khống chế nổi sao? Người ta Luyện Khí kỳ đã biết cách khống chế sức lực toàn thân rồi.
"Cứ việc đến đi." Triệu Vô Cực tùy ý xua tay nói, tận hưởng những ánh mắt sùng bái xung quanh, Triệu Vô Cực càng thêm đắc ý. Ngày thường mình ngay cả cánh cổng lớn nhà Vương gia cũng không có tư cách bước vào, bây giờ lại có thể giả bộ ở cái nhà Vương gia này, loại cảm giác này khiến hắn vô cùng dễ chịu.
"Tốt, tiền bối cẩn thận, thật sự cẩn thận." Hai mắt Lý Tiêu Dao hiện lên một tia trào phúng, tay phải sớm đã tụ lực xong xuôi. Sau đó chỉ thấy Lý Tiêu Dao đột nhiên xông về phía trước, cả người hóa thành một đạo tàn ảnh.
"Tiền bối, người thật sự phải cẩn thận nhé." Lý Tiêu Dao vừa nói xong liền đấm ra một quyền.
"Ngươi là Chân Tiên sơ kỳ, sức lực dù lớn cũng chỉ đến mức nào chứ?" Triệu Vô Cực khẽ mở to mắt, vừa định nói gì thì chỉ thấy một nắm đấm lớn như cối xay hiện dần ra trước mắt.
"Không đúng..." Lúc này Triệu Vô Cực cuối cùng đã ý thức được có gì đó không ổn, nhưng đã muộn, mắt Triệu Vô Cực tối sầm lại, rồi không còn cảm giác gì nữa. Một quyền này ra, xung quanh quảng trường trở nên tĩnh lặng như tờ.
"Tiền bối, thật xin lỗi tiền bối, sức lực của ta hơi lớn, ta đã nhắc người cẩn thận rồi..." Lý Tiêu Dao cúi đầu, vẻ mặt tự trách nói, mà trước mắt hắn là một cái thi thể không đầu, máu tươi văng tung tóe khắp nửa lôi đài. Lúc nãy, đầu của Triệu Vô Cực đã sớm bị Lý Tiêu Dao một quyền oanh nát, toàn bộ quá trình hắn còn không kịp phản ứng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận