Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2343: Đánh lén

Phồn Tinh Lâu cách tộc địa của nhân tộc đây chính là có khoảng cách mấy chục vạn ngôi sao, khoảng cách xa xôi như vậy mà bình an đến được sao? Ý nghĩ đầu tiên của bọn họ chính là không quá hiện thực, quá giả.
"Tiểu tử, ngươi tới làm gì? Mau tranh thủ thời gian đi xuống."
Nhìn thấy Tần Phi Vũ đang đi về phía mình, Lý Mộc vô ý thức liền xua đuổi, nhân tộc, đối với chủng tộc này hắn cũng không ghét. Trong mắt hắn, nhân tộc chẳng qua chỉ là một chủng tộc tương tự như Địa Linh tộc của hắn mà thôi, kẻ yếu cùng chung chí hướng. Cho nên ngay khi gặp lại Tần Phi Vũ, việc hắn làm chính là xua đuổi. Nếu đổi lại là người của chủng tộc khác, e rằng đã sớm giết Tần Phi Vũ rồi.
"Tiền bối, trưởng bối nhà ta bảo ta mang đến cho ngài một câu nói, nếu muốn Địa Linh tộc được truyền thừa tiếp, thì hãy để Địa Linh tộc quy thuận nhân tộc ta, lần này nguy cơ của Địa Linh tộc, nhân tộc ta có thể một mình gánh chịu."
"Nếu tiền bối không muốn, ta hiện tại có thể lập tức lui."
Tần Phi Vũ nhìn lão giả trước mắt đầy vết thương, ngữ khí chân thành nói. Lão giả dù hiện giờ vết thương chằng chịt, nhưng quanh thân vẫn bao bọc một luồng khí tức thiên tiên nhàn nhạt, khiến hắn có một cảm giác nghẹt thở. Thiên tiên, dù chỉ một sợi khí tức thôi cũng đủ để đè chết hắn.
"Ngươi đang nói mê sảng gì vậy? Chỗ này không phải là chỗ chơi đùa."
Lý Mộc nhíu mày nói, phản ứng đầu tiên của hắn là không tin, nhưng cũng không trực tiếp đuổi Tần Phi Vũ đi. Dù sao Tần Phi Vũ xương cốt mới hai ngàn năm, tuổi còn trẻ như vậy đã có tu vi thế này, đúng là thiên kiêu, một vị thiên kiêu nhân tộc cũng sẽ không đầu óc có vấn đề đến đây bắt hắn làm trò cười. Thế nhưng hắn lại không có lý do để tin, theo hắn biết, tình cảnh của nhân tộc hiện tại so với Địa Linh tộc của hắn còn khó khăn hơn ấy chứ? Hắn cũng không cho rằng nhân tộc có thủ đoạn gì có thể bảo vệ Địa Linh tộc.
"Tiền bối, xin hãy tin lời ta, nếu ngài đồng ý, sau khi ta giải quyết xong nguy cơ của Địa Linh tộc lần này, tự sẽ mang tiền bối đến gặp trưởng bối nhà ta."
Tần Phi Vũ đương nhiên biết lão đầu trước mắt không tin, cũng không trách lão đầu này, cho dù là hắn, nếu không biết thân phận của tiền bối thì cũng không tin.
"Tốt, tiểu tử, ta lấy thân phận tộc lão Địa Linh tộc đáp ứng ngươi."
Lý Mộc nhìn chằm chằm Tần Phi Vũ một hồi, cuối cùng trầm giọng nói, hắn vẫn lựa chọn đáp ứng Tần Phi Vũ, hắn đang đánh cược, cược một thiên kiêu nhân tộc tuyệt đối sẽ không vào lúc này mạo hiểm tính mạng đến bắt hắn làm trò cười. Một tôn thiên kiêu đại diện cho cả một tương lai của tộc đàn. Cái mạng ấy trân quý biết bao.
"Hai ngươi đang lảm nhảm cái gì vậy? Nếu nhân tộc các ngươi đã lựa chọn nhúng tay vào, được thôi, lần này ta sẽ chém cả hai ngươi luôn, xem ra nhân tộc cũng không cần thiết tồn tại nữa."
Đúng lúc này, tam tộc lão của Băng Tước tộc đối diện cuối cùng đã hết sạch kiên nhẫn, hắn lạnh giọng nói, lập tức một bàn tay hướng về phía Tần Phi Vũ đánh tới. Chưởng phong hóa thành một chưởng ấn màu đỏ rực đánh đến. Tiểu tử này bất quá chỉ là tu vi Địa Tiên mà thôi, đối với hắn mà nói, tiện tay có thể diệt. Giết tiểu tử vướng víu này xong, lại từ từ giải quyết ân oán giữa hắn và Lý Mộc.
"Cẩn thận."
Nhìn thấy một màn này, Lý Mộc kinh hãi, rồi tiến lên kéo Tần Phi Vũ ra sau mình, một cái quải trượng đâm ra. Chưởng ấn màu đỏ rực lập tức tan vỡ, mà Lý Mộc thì cũng lùi lại mấy bước. Lúc này hắn đã sớm đèn cạn dầu, bây giờ còn có thể đứng chỉ là gắng chống đỡ mà thôi. Cho dù chỉ là một kích tùy tiện của tam tộc lão Băng Tước tộc trước mắt, hắn cũng phải dốc toàn lực ứng phó.
"Được lắm, lão đầu ngươi, sử dụng thủ đoạn hạ lưu như đ·á·n·h lén."
Tần Phi Vũ cũng nổi giận, lão đầu này đột ngột ra tay khiến hắn phản ứng không kịp, công kích của cường giả thiên tiên căn bản không phải là thứ hắn có thể bắt giữ. Vừa rồi nếu không nhờ Lý Mộc bảo vệ, có lẽ hắn đã chết dưới một chưởng đó rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận