Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2156: Thần bí chi địa - bạo sát

"Hừ, bịa đặt vớ vẩn." Đường Thanh Như cười lạnh một tiếng lập tức xông đến đánh Mộ Dung Hàn Hiên, nàng hiện tại không tin bất cứ chuyện ma quỷ nào Mộ Dung Hàn Hiên nói ra. Mỗi chữ mỗi câu cũng chỉ là để ngăn chặn nàng mà thôi, bản thân cũng không còn ngốc như lúc trước. Nàng hiện tại chỉ muốn nhanh chóng giải quyết trận chiến, giải quyết Mộ Dung Hàn Hiên trước mắt. "Chết tiệt, ngươi thật đáng c·h·ế·t a." Sắc mặt Mộ Dung Hàn Hiên đột nhiên thay đổi lớn, Đường Thanh Như không cho hắn một chút cơ hội thở, trực tiếp ra chiêu s·á·t, ai mà chịu cho nổi? Mộ Dung Hàn Hiên hạ quyết tâm lập tức xoay người bỏ chạy, nguyên khí hắn hiện tại còn chưa hồi phục, căn bản không phải đối thủ của Đường Thanh Như. Nếu đánh nhau, tình trạng của hắn sẽ chỉ càng ngày càng tệ, chỉ có xoay người bỏ chạy mới có một chút hi vọng s·ố·n·g. "Chạy? Ta cho ngươi chạy sao?" "Huyễn Ảnh đ·a·o p·h·á·p, huyễn ảnh thất tuyệt, Đạp Nguyệt Bộ." Đường Thanh Như cười lạnh một tiếng, toàn bộ thân hình nháy mắt biến m·ấ·t, chỉ lưu lại mấy đạo t·à·n ảnh lộng lẫy trong không khí. Và trong nháy mắt nàng đã đến trước mặt Mộ Dung Hàn Hiên đang sợ xanh mặt. "Chém." Từng đạo đ·a·o ảnh hiện lên rõ ràng, không khí còn lưu lại bảy đạo t·à·n ảnh, còn một cánh tay Mộ Dung Hàn Hiên đã rơi xuống đất lúc nào không hay, m·á·u tươi trong nháy mắt phun ra. Mộ Dung Hàn Hiên lập tức dùng tiên lực ngăn m·á·u tươi, cả người mồ hôi lạnh chảy ròng. Hắn vậy mà không thấy chút vết tích thi triển đ·a·o p·h·á·p này, ngay cả đ·a·o ảnh hắn cũng bắt không được. Ngược lại là vẫn luôn xem thường thân ph·ậ·n nữ t·ử trước mắt. Nữ t·ử trước mắt là con gái của phó điện chủ Chiến Thần điện đấy, mà Chiến Thần điện thì ai cũng là người chiến đấu điên cuồng, ý thức chiến đấu của con gái phó điện chủ làm sao mà kém được chứ? "Thiên Địa Vô Cực, càn khôn tá p·h·á·p, mau." Trong tay Mộ Dung Hàn Hiên xuất hiện một đạo phù lục, lập tức phù lục bốc cháy vô cớ, tốc độ của hắn liền tăng nhanh gần như gấp một lần. Toàn bộ quá trình hắn đều không có chút ý định ch·ố·n·g cự, chỉ muốn thần tốc rời đi, rời khỏi nơi thị phi này. Hắn không biết Diệp Lâm cùng Đường Thanh Như làm sao tìm tới được nơi này, tất cả những điều này hắn đều không để ý, hắn chỉ muốn chạy. Dù sao còn núi xanh thì không sợ không có củi đốt nha. "Đạp Nguyệt Bộ." "Ngươi cứ tiếp tục, ta xem ngươi có thể đỡ được mấy mũi tên?" Diệp Lâm cầm trường cung bắn ra từng mũi tên, nơi xa Long Vũ chỉ có thể tức tưởi bị động ngăn cản, mà trên vai hắn thì xuất hiện một lỗ m·á·u. Đây là vết t·h·ư·ơ·ng do Diệp Lâm vừa bắn một mũi tên xuyên thủng. Toàn bộ quá trình Diệp Lâm thể hiện sự nhẹ nhàng, hài lòng như thế, còn hắn thì chật vật đến cực điểm, lại còn bị t·h·ư·ơ·ng. Cho dù hắn có ngốc thì lúc này cũng đã kịp phản ứng, hắn còn lâu mới là đối thủ của Diệp Lâm, Diệp Lâm toàn bộ quá trình đều đang đùa bỡn hắn, căn bản không có thực sự đ·ộ·n·g ·t·h·ủ. Nếu không hắn làm sao có thể chống cự lâu như vậy? "Chạy." Trong đầu lập tức hiện lên một ý niệm như vậy, không địch lại thì chỉ có thể chạy. "Muốn chạy? Ha, vừa vặn, ta cũng chơi chán." Tâm niệm Diệp Lâm vừa động, chín thanh trường k·i·ế·m trên bầu trời trực tiếp xoắn g·i·ế·t lôi đình cự long, lập tức rơi xuống chín phương hướng, từng tia sáng trong suốt bắn ra từ trên trường k·i·ế·m, đan xen vào nhau. Dưới chân Long Vũ nổi lên một p·h·á·p trận to lớn, mà p·h·á·p trận vây chặt Long Vũ ở tr·u·ng tâm. "Chết tiệt, xong đời." Đứng ngay giữa p·h·á·p trận, Long Vũ đột nhiên biến sắc, xong đời. Hắn cảm thấy không gian xung quanh đều bị phong tỏa, mà không gian này kiên cố đến cực điểm, hắn hiện tại ngay cả hành động cũng bị một cản trở lớn, đừng nói đến việc chạy t·r·ố·n. "Thất Tinh Liên Châu." Diệp Lâm không chút hoang mang bắn ra bảy mũi tên, bảy mũi tên lần lượt bay về phía các vị trí khác nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận