Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3590: Con đường vô địch - bí cảnh chuyến đi 7

"Chút thực lực ấy mà còn nói chém giết mãng xà? Ồn ào quá đấy?"
"Chuyện gì xảy ra vậy?"
Diệp Lâm dẫn theo Thượng Quan Uyển Ngọc đi tới cạnh hai người, nghi hoặc nhìn về phía năm thân ảnh nằm ngay ngắn nơi xa.
"Mấy tên kia không phải nói con mãng xà này là do bọn họ chém giết, cướp của bọn ta chiến lợi phẩm sao."
"Chúng ta liền cho bọn chúng chút giáo huấn."
Lý Tiêu Dao nói xong liền xoay người đi nghiên cứu huyết dịch của con mãng xà kia, Vương Thiên liếc nhìn Diệp Lâm rồi đi theo sau Lý Tiêu Dao, hai người cùng nhau nghiên cứu. Con mãng xà này quá thần kỳ, hắn phải nghiên cứu thật kỹ, xem thân thể con mãng xà này còn có khả năng luyện đan được không.
"Chết tiệt, làm sao lại mạnh như vậy?"
Ngay sau đó, năm người kia ở phía xa lại cứ thế mà bò dậy, cảnh tượng này khiến Diệp Lâm nhíu mày, giỏi thật, bị Lý Tiêu Dao cùng Vương Thiên đánh một kích vậy mà vẫn có thể bò dậy? Không những có thể bò dậy, giờ phút này ngược lại giống như người không hề hấn gì, có ý tứ đấy, thật sự rất có ý tứ.
"Năm người các ngươi đến từ đâu?"
Diệp Lâm bước lên một bước, thân thể giống như quỷ mị dịch chuyển đến trước mặt năm người.
Nhìn nam tử trẻ tuổi đột nhiên xuất hiện trước mắt, cả năm người cùng nhau sững sờ, sau đó tên tráng hán dẫn đầu đứng dậy nhìn Diệp Lâm.
"Chúng ta đến từ bộ lạc Đông Thăng, con mãng xà này rõ ràng là chiến lợi phẩm của chúng ta, Thất Tinh Mãng này rõ ràng là thú săn của chúng ta, các ngươi vì sao lại cướp đoạt chiến lợi phẩm của chúng ta?"
"Đúng vậy, cho dù các ngươi thực lực rất mạnh, thế nhưng cũng phải giảng đạo lý chứ."
Năm người trước mặt nhộn nhịp bắt đầu oán trách, thực lực hiện tại không bằng người ta, bọn họ cũng chỉ có thể bắt đầu giở giọng lý sự.
"Bộ lạc Đông Thăng, vậy vì sao các ngươi lại cứ khăng khăng cho rằng nó là thú săn của các ngươi?"
Diệp Lâm nhớ kỹ cái bộ lạc này rồi hỏi lại lần nữa.
"Chúng ta truy sát Thất Tinh Mãng đã ba ngày ba đêm, mắt thấy sắp chém giết được nó thì Thất Tinh Mãng biến mất không thấy đâu, chúng ta liền bắt đầu lục soát trong rừng rậm."
"Cuối cùng tìm đến nơi này, mà con cự mãng này chính là Thất Tinh Mãng mà chúng ta đã truy sát."
Tên tráng hán dẫn đầu một mặt khẳng định nói, đồng thời đôi mắt không ngừng nhìn về phía xa, tên nam tử đang nâng chén uống máu Thất Tinh Mãng và nam tử đang cầm huyết nhục nghiên cứu, trong mắt hiện lên một tia đau lòng. Thất Tinh Mãng này chính là chiến lợi phẩm của bọn họ, theo lý thuyết đây là đồ của bọn họ.
"Ồ? Nói như vậy, Thất Tinh Mãng mà các ngươi nói đã mất dấu giữa chừng, hiện tại vất vả lắm mới tìm được một con chết thì lại bảo chúng ta cướp chiến lợi phẩm của các ngươi?"
Diệp Lâm khoanh tay trước ngực, cười như không cười nhìn mấy người trước mắt, hắn có thể trăm phần trăm xác định con mãng xà trước mắt này không phải Thất Tinh Mãng mà năm người này nói. Sở dĩ còn ở lại chỗ này lãng phí thời gian là vì lai lịch của bọn họ, bộ lạc đứng sau lưng bọn họ. Mình chỉ có thể ở chỗ này ba ngày, vậy làm sao trong ba ngày này có thể tối đa hóa lợi ích được? Không còn nghi ngờ gì nữa, chỉ có một con đường, đó chính là tạo quan hệ với những thổ dân bản địa này, hỏi người nào hiểu rõ thế giới này nhất? Vậy khẳng định là thổ dân bản địa rồi. Mà những người này trên người lại tràn đầy bí mật, rõ ràng trên người không có chút khí tức ba động nào, nhưng chính là có thể cứng rắn chống lại một kích của Lý Tiêu Dao cùng Vương Thiên mà vẫn có thể đứng lên giống như người không hề hấn gì. Cho dù thực lực của bọn họ bị áp chế quá nhiều, tùy ý một kích kia cũng không phải là người phàm có thể chống đỡ nổi.
"Không có khả năng, đây chính là Thất Tinh Mãng, vảy của Thất Tinh Mãng cháy đen, trên đầu có bảy cái vảy màu tím liên kết với nhau, cho nên mới gọi là Thất Tinh Mãng, ta đây sẽ chứng minh cho ngươi thấy."
Thấy Diệp Lâm vẫn cứ cố gắng nói lý lẽ, tên nam tử dẫn đầu bước ra một bước đi tới trước đầu con mãng xà kia. Nhìn đầu con mãng xà to lớn như núi, nam tử nhìn trái nhìn phải, thần sắc dần dần chuyển sang mê man.
Bạn cần đăng nhập để bình luận