Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 166: Ngạc Ngư cốc chuyến đi

"Bây giờ, nhục Thân cảnh giới đã tăng lên xong xuôi, cũng nên đi cái kia Ngạc Ngư cốc một chuyến."
Mặc quần áo tử tế xong, Diệp Lâm thầm nghĩ trong lòng.
Nhìn xung quanh, Diệp Lâm phóng lên tận trời, chạy thẳng tới Ngạc Ngư cốc mà đi.
Ngạc Ngư cốc, là một chỗ hẻm núi to lớn, bên trong hẻm núi sinh tồn cá sấu yêu thú.
Loại yêu thú này trong yêu tộc, cũng là chủng tộc hạng chót.
Bất quá, loại cá sấu này có một ưu điểm vô cùng đặc thù, đó chính là lực phòng ngự thượng giai.
Nhất là lớp da của chúng, có thể cứng rắn chống lại công kích của sinh vật cùng cảnh giới.
"Đến rồi, đây chính là Ngạc Ngư cốc."
Trên hẻm núi, thân thể Diệp Lâm yên tĩnh lơ lửng giữa không trung, hai mắt nhìn chằm chằm hẻm núi to lớn trước mắt.
Trong hẻm núi, chảy xuôi một con sông lớn, xung quanh sông lớn, nằm sấp rất nhiều cá sấu, trông rậm rạp chi chít một mảng lớn, cực kỳ đáng sợ.
Bất quá, cảnh giới của đám cá sấu này đều ở Trúc Cơ kỳ, không đáng sợ.
Mà theo sông lớn nhìn lại, cuối dòng sông, có một tòa núi cao hoàn toàn do tảng đá tạo thành, núi cao tổng cộng chia làm năm bậc thang.
Mỗi tầng bậc thang đều nằm sấp mấy con cá sấu.
Còn chỗ cao nhất, thì nằm sấp một con cá sấu thân thể khổng lồ, toàn thân tản ra hào quang màu vàng óng.
Trên thân con cá sấu này tản ra khí tức Kim Đan đỉnh phong, thêm vào cái thân thể vô cùng to lớn kia, trông rất có cảm giác áp bức.
Rất hiển nhiên, đây chính là Ngạc Ngư Vương.
Sau lưng Ngạc Ngư Vương, trưng bày một tảng đá lớn.
"Chắc hẳn cái Liễm Tức đan nằm trong tảng đá cự thạch này."
Trầm ngâm nửa ngày, thân ảnh Diệp Lâm đã bị đàn cá sấu phía dưới gửi hàng loạt cảm giác.
"Nhân loại, lập tức rút lui."
Mà Ngạc Ngư Vương tản ra ánh sáng vàng cũng từ từ mở mắt, một đôi con ngươi màu vàng óng gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Lâm.
Lập tức, Diệp Lâm liền cảm thấy một cỗ uy áp cực kỳ nồng hậu dày đặc truyền đến.
"Cái Ngạc Ngư Vương này đã có mấy phần uy thế của Nguyên Anh kỳ, đợi một thời gian, nhất định đột phá Nguyên Anh kỳ, đáng tiếc."
Diệp Lâm nói xong, tay phải cầm Tru Tà.
"Ngạc Ngư Vương, hôm nay, mời ngươi chịu chết."
"Tự tìm cái chết."
Diệp Lâm vừa nói xong, không đợi Ngạc Ngư Vương lên tiếng, ba con cá sấu Kim Đan hậu kỳ phía dưới chậm rãi nhúc nhích thân thể.
"Chúng tiểu nhân, bắt hắn lại."
Khi nhìn thấy Diệp Lâm chỉ bộc phát ra khí thế Kim Đan trung kỳ, ba con cá sấu Kim Đan hậu kỳ kia cười nhạo một tiếng.
Còn tưởng có bao nhiêu bản lĩnh, không ngờ chỉ là một tiểu nhân vật mà thôi.
Ầm ầm!
Lập tức, một tiếng vang truyền đến, đàn cá sấu đang ngủ say phía dưới động đậy, đàn cá sấu khổng lồ nhộn nhịp nhúc nhích thân thể, lập tức, toàn bộ trong hẻm cốc phát ra tiếng vang to lớn.
Uy thế cỡ này, sợ là tu vi Kim Đan đỉnh phong đến cũng phải hai chân như nhũn ra.
"Giết."
Nói xong, Diệp Lâm khẽ quát một tiếng, nhấc Tru Tiên lên chính là một kiếm.
Kiếm quang hiện lên, mười mấy con cá sấu Trúc Cơ kỳ trực tiếp nổ thành huyết vụ.
Yêu thú Trúc Cơ kỳ đối với Diệp Lâm mà nói, một ý nghĩ cũng có thể giết.
Đúng lúc này, mấy con cá sấu Kim Đan kỳ bay lên không trung, năm con cá sấu Kim Đan trung kỳ bao vây Diệp Lâm.
"Không biết sống chết nhân loại."
Một trong số cá sấu nói xong, mở miệng rộng ra hướng Diệp Lâm cắn tới, tốc độ nhanh vô cùng.
Chúng am hiểu công kích nhất là cái miệng rộng kia, một khi bị cắn, tu sĩ cùng cảnh giới cơ bản đã tuyên bố tử vong.
"Vạn Kiếm Quy Tông."
Diệp Lâm thấp giọng quát đến, thoáng chốc, quanh thân xuất hiện vô số đạo kiếm quang.
Kiếm quang vây quanh Diệp Lâm quanh thân, năm con cá sấu Kim Đan trung kỳ bốn phía bị kiếm quang quấn quanh.
"Chém."
Sau một khắc, kiếm quang phát ra công kích mãnh liệt, năm con cá sấu Kim Đan trung kỳ trực tiếp bị kiếm quang chia cắt.
Hóa thành từng khối thịt nát rơi xuống dòng sông bên dưới.
Động tĩnh như vậy chỉ phát sinh trong chốc lát.
Đến khi các cá sấu khác kịp phản ứng, chỉ có thịt nát trong dòng sông cùng nước sông bị nhuộm đỏ.
Thấy vậy, đám cá sấu còn lại hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Lâm.
Mà Ngạc Ngư Vương lúc này cũng không khỏi nghiêm mặt lại.
"Ba người các ngươi, lên đi."
Ngạc Ngư Vương nói xong, ba con cá sấu Kim Đan hậu kỳ phía dưới nhộn nhịp vâng lệnh, hướng Diệp Lâm lao tới.
"Bích Triều Kiếm Ba, chém."
Diệp Lâm điều động toàn thân linh lực, xung quanh thân thể truyền ra từng đạo tiếng biển gầm.
Một cỗ khí tức nặng nề chậm rãi truyền ra.
Ba con cá sấu Kim Đan hậu kỳ xoay quanh trước mặt Diệp Lâm, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.
Phảng phất trước mắt chúng không phải người, mà là biển gầm kịch liệt vô cùng.
Chúng phảng phất không phải cùng người chiến đấu, mà là cùng trận hải chiến lớn.
"Liên thủ, giết."
Nói xong, ba con cá sấu nhộn nhịp mở miệng rộng, từng đạo sóng xung kích kinh khủng ngưng tụ trong miệng.
Oanh!
Chỉ nghe một tiếng vang ầm ầm, một cột sáng vô cùng kinh khủng hướng Diệp Lâm đánh tới.
Không khí đều bị đánh nổ, phát ra tiếng vang to lớn vô cùng.
"Chém."
Diệp Lâm âm thanh lạnh lùng nói, một đạo kiếm quang kịch liệt vô cùng hướng cột sáng kia chém tới.
Một đạo, hai đạo, ba đạo.
Trọn vẹn ba đạo kiếm quang đánh vào cột sáng kia, trực tiếp đánh nát cột sáng vô cùng kinh khủng kia.
Dư âm giao chiến trực tiếp khiến dòng sông lớn ngăn nước bên dưới sụp đổ.
Từng đạo âm thanh vô cùng kinh khủng vang vọng toàn bộ hẻm núi.
"Sinh Tử Tam Kiếm, Nhất Kiếm Sinh."
Thấy vậy, Diệp Lâm không chút do dự, trở tay lại là một kiếm.
Trực kích vào mặt một con cá sấu.
"Lão tam, cẩn thận."
Không đợi con cá sấu kia kịp phản ứng, một kiếm của Diệp Lâm đã đâm vào đầu cá sấu.
Tuy con cá sấu này nổi danh về phòng ngự, nhưng trường kiếm Huyền giai thượng phẩm tấn công, vẫn không phải là thứ cá sấu Kim Đan kỳ có thể đỡ nổi.
Trường kiếm gần như không gặp phải chút trở ngại nào, liền đâm vào đầu con cá sấu.
"Rống, nhân loại, chết."
Bị đâm trúng, con cá sấu lập tức nổi giận, sinh mệnh ương ngạnh của Kim Đan kỳ khiến nó không chết ngay.
Cá sấu cực tốc vặn vẹo thân thể, một cái đuôi quất về phía Diệp Lâm.
Hai con cá sấu khác cũng lập tức lao tới Diệp Lâm.
"Vạn Kiếm Quy Tông, giết."
Bên trên, Diệp Lâm cùng ba con cá sấu Kim Đan hậu kỳ liều mạng chiến đấu, mà Ngạc Ngư Vương kia, thì chậm rãi mở miệng rộng ra.
Một luồng khí tức đủ để hủy diệt trời đất tỏa ra xung quanh, một quả cầu ánh sáng màu xanh lam, đang từ từ tụ tập trong miệng.
Hiển nhiên, đây là lão lục.
"Vạn Kiếm Quy Tông, chém."
Trên không trung, Diệp Lâm quát lạnh một tiếng, giống như tiếng trời, vô số kiếm quang bao phủ toàn bộ hẻm núi.
Oanh, oanh, oanh!
Từng tiếng nổ không dứt bên tai, trong đó, một thân ảnh từ trên trời rơi xuống, hung hăng đập vào trung ương sông lớn.
Nhìn kỹ, một con cá sấu vết thương chằng chịt, lớp vảy cứng rắn cũng bị đánh cho vỡ nát.
Máu tươi đổ ra như không cần tiền, trong chốc lát đã nhuộm đỏ cả dòng sông.
Oanh!
Đúng lúc này, Ngạc Ngư Vương quan chiến tụ lực xong, một cột sáng màu xanh thẳm kinh khủng đánh về phía Diệp Lâm.
Không khí xung quanh đều bị đánh nổ.
Uy thế của cột sáng đã tiếp cận vô hạn đến Nguyên Anh kỳ.
"Nhất Kiếm Tuyệt Mệnh."
Trên bầu trời, Diệp Lâm nhìn cột sáng đang lao về phía mình, sắc mặt ngưng trọng.
Kim Đan trong cơ thể điên cuồng chuyển động, cung cấp cho hắn nguồn linh lực khổng lồ.
Tru Tà trong tay hào quang đại phóng, một thanh kiếm đen dài từ sau lưng Diệp Lâm hiện ra.
Trên trường kiếm, tỏa ra khí tức vạn vật tịch diệt, tản ra khí tức tử vong.
Phảng phất, thanh hắc kiếm này chính là cội nguồn của tử vong, là nơi quy tụ cuối cùng của vạn vật sinh linh.
"Chém."
Diệp Lâm quát lạnh một tiếng, giống như thanh âm đoạt mệnh vậy.
Oanh!
Hắc kiếm sau lưng động, trên hắc kiếm tản ra sương mù màu đen dày đặc.
Sương mù đen quấn quanh Tru Tà trong tay.
Một đạo kiếm quang màu đen hướng cột sáng màu xanh thẳm kia chém tới.
Kiếm quang màu đen cùng cột sáng màu xanh thẳm giao nhau.
Trong chốc lát, khoảnh khắc này, đất trời cũng vì đó đổi sắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận